Wednesday, February 8, 2012

Thư Viết Từ Hà Nội _ NHH

Các Bạn:

Lang thang từ Sàigòn tới Lạng Sơn,có rất nhiều chuyện, xin gửi các bạn vài tấm hình về cuộc sống của người nghèo trước đã.

 Cuộc sống "xa hoa" của người giầu có ở VN thì bên Mỹ cũng chưa so sánh được (!) nên xin kể sau

Sàigòn có mấy quán cơm như thế này, nhưng quán cơm trong hình chụp trên đây là"độc đáo" nht:

- Người bảo trợ duy nhất (cô xin được dấu tên) là một người con gái đẹp cả vóc dáng lẫn tâm hồn, vừa tròn 33 tuổi, sinh tại Sàigòn, Đạo Phật, dùc ô thú nhận là không mấy khi có thời giờ đến Chùa lễ Phật hoặc đọc kinh, chưa từng xuất ngoại, vì không muốn ai biết đến và không bao giờ cho báo chí phỏng vấn nên đã nhờ ông Hán, 53 tuổi, một người Công Giáo Bắc Kỳ di cư làm "phát ngôn viên"
 
- Mổi bữa ăn 2000đồng VN (10 cents) và cô chỉ "đủ sức" lo 350 phần ăn/ngày. 3 ngày một tuần. Thực ra nhận 10 cents cho mỗi phần ăn chỉ là hình thức trả lương cho 3 người nấu, nhưng phần nhiều họ lại dùng mua chén đũa cho khách hàng,nhiều khi cũng không đủ
-Quán cơm tương tự trên đường Ngô Quyền Q. 10 thì được bảo trợ bởi một nhóm Việt Kiều bên Australia vàmột số Sinh Viên tự nguyện,có thể cung cấp 1500 phần ăn một ngày

 - Ở Quán cơm Bệnh Viện Chợ Rẫy, chủ yếu là đồ chay (vegetable) tôi thấy có các dì Phước, vài người Sweeden, Canadian ngồi gọt xu hào, cà-rốt rất vui vẻ
 - Quán cơm ở Viện Ung Thư Gia Định cung cấp thức ăn cho bệnh nhân miễn phí 24/24

Nói chung nếu muốn giúp đỡ những người này thì chỉ cần gọi điện thoại hỏi nhu cầu,gạo, đường,dầu ăn,xì dầu ..hàng chục thứ, thứ nào cũng quý, rồi mình đến thẳng cho những nhà buôn gần đó, họ sẽ giao tận chỗ rồi gửi biên nhận đàng hoàng

Đặc biệt là họ không thích nhận tiền mặt,sợ bị hiểu lầm, ở Viện Ung Thư, nếu ai muốn cho tiền,thường họ sẽ cho biết thân nhân người bệnh nào đang gập khó khăn, mình có thể trao tận tay sau khi nghe hoàn cảnh từng người

Không thấy ở Hà Nội có loại quán cơm này nên tôi gửi kèm hình chụp bài"TẤM LÒNG THIỆN DÂNG ĐỜI" cùng lúc được đăng trên các tờ báo AN NINH THỦ ĐÔ, TUẦN THỂ THAO và BÓNG ĐÁ (3 tờ báo ănkhách nhất Hà Nội)

Hình như ở Hà Nội, khi thấy có ai làm việc thiện thì KẺ CƯỚP (Báo An Ninh) hoặc các trận đấu Bóng Đá dù đang sôi nổi cách mấy cũng phải dừng lại ... để ''xem'' !

Đặc biệt là bài viết về nữ TỶ PHÚ LÊ PHƯƠNG DUNG chỉ đề cao cô là người sinh ở miền Bắc, không thấy đề cập cô ấy làm việc thiện nào rõ ràng, chỉ thấy viết là cô ấy mang tiền đem CHO người nghèo, mà nhất định phải là người nghèo ở MIỀN NAM (!) thành ra tôi đoán là ngoài Bắc chẳng còn ai nghèo nữa. Khó hiểu thật
!!!
SUY NGHĨ CỦA TÔI
Hơn hai mươi năm qua, quả thật là MIỀN NAM đã GIẢI PHÓNG MIỀN BẮC khỏi ĐÓI KHỔ và LẠC HẬU, người dân miền Bắc đã có gạo để ăn, thay vì phải độn khoai sắn, và đã "biết"dùng những tiện nghi sơ đẳng như điện, TV, xe hơi, xe gắn máy, máy giặt v...v


Kể ra cũng tốt thôi, người dân miền Bắc đã thấy được sự "PHỒN VINH GIẢ TẠO" của Chủ Nghiã Tư bản dù sao cũng tốt hơn cái "NGHÈO ĐÓI THỰC SỰ " của CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN và xu hướng này sẽ không thể xoay ngược lại được nữa
 

Nhưng MIỀN NAM mới chỉ GIẢI PHÓNG MIỀN BẮC VỀ VẬT CHẤTchứ chưa kịp GIẢI PHÓNG TRI THỨC cho MIỀN BẮC, cho nên người Miền Bắc vẫn LOAY HOAY KHÔNG BIẾT LÀM GÌ, chỉ biết LÀM ...BẬY do LÒNG THAM vô tận cuốn hút
 
Điều quan trọng hơn nữa là vì THIẾU TRI THỨC nên người Miền Bắc ĐÃ KHÔNG BIẾT ƠN mà còn tìm cách BÓC LỘT người Miền Nam càng nhiều càng tốt !

Cái Miền Nam "được" trả giá cho công trình GIẢI PHÓNG MIỀN BẮC là MỘT TRIỆU HỌC BỔNG VÔ GIÁ (invaluable scholarships) đi du học khắp năm châu, trong đó có gia đình chúng ta

Vẫn còn khoảng 29 triệu người MIỀN NAM cùng thời với chúng mình, ĐANG ĐAU KHỔ...!!!
 
NHH



No comments:

Post a Comment