tka23 post
NHỮNG CON CHỮ MANG HÌNH VIÊN ĐẠN.
Những con chữ mang hình viên đạn
Nổ tung trên không, xé nát tim người
Những con chữ lấp lánh sáng ngời
Mầu ánh thép, súng gươm, vũ khí
Những con chữ mang dáng hình kỳ dị
Sắc hơn dao, chỗ thẳng, khúc cong
Công bên Tây rồi kích bên Đông
Có lá chắn bằng những vòng oan nghiệt
Có đạo đức, có vài lời nhiệt huyết
Có Chúa Trời và ngôn ngữ bình dân
Thoạt mới nhìn, tưởng danh giá, trắng ngần
Nhưng ngẫm lại, đá đanh và khiếp hãi
Những con chữ, tưởng rụt rè, thơ dại
Nào ngờ đâu, ác độc vô chừng
Muốn lấy máu người, muốn chém ngang lưng
Chỉ một nhát là tiêu đời địch thủ
Những con chữ cuồng điên, dã thú
Không moi tim người, không thỏa mộng háo danh
Như những kẻ bần hàn, vô nghệ, vô danh
Muốn bắn giết người Chính Nhân lấy tiếng
Một Lincoln, một Beattle chết điếng
Vì những tên khờ khạo ham vui
Phải bắn một ai, để tên nêu suốt đời
Kẻo suốt kiếp, làm Ngu Nhân đốn mạt...
Những con chữ, ngỡ rằng mình đã đạt
Công danh to, trí thức vinh vang
Nên không còn kể bạn đá vàng
Cứ giết tất, để nổi danh trước đã!
Những con chữ không biết mình hèn hạ
Chỉ mong sao vui thỏa cá nhân
Giết một người, hay giết cả chúng dân
Không chớp mắt, vẫn ngủ ngon hể hả
Những con chữ, với Việt Nam, xa lạ
Thiếu nghĩa nhân, thiếu văn hóa Tổ Tiên
Không trọng ai, không cần biết Thánh Hiền
Không rung động trước niềm đau dân tộc
Mặc những tiếng kêu gào, than khóc
Vẫn vang lên từ khắp chốn lê dân
Mặc cho đất đai, vườn ruộng, mộ phần
Bị kẻ ác, Cộng Tầu cưỡng chiếm
Ôi! Đến bao giờ, những con chữ hiếm
Chữ Văn Chương, Bác Học, Thánh Nhân
Chữ Yêu Thương, đùm bọc, tương lân
Chữ Bác Ái, Công Bình, Tổ Quốc
Tràn ngập nơi nơi, tận cùng đất nước
Trên quê hương, chỉ một chữ Việt Nam
Đêm Trung Thu, tiếng hát trẻ vang rân
Đêm Nguyên Đán, lễ đình Chùa, cúng bái
Trong nhà thờ, nghiêm trang khấn vái
Cho dân ta một cõi thương yêu
Chữ Việt Nam rạng rỡ sớm chiều
Giải chữ S huy hòang, sáng lạn.
Chu tất Tiến.
No comments:
Post a Comment