Thursday, March 1, 2012

 
 “Chống giặc Tàu Ô ngoại xâm”
 
BAN TIN CUA TAP CHI DAN VAN
DANVAN MAGAZINE
POSTFACH 50 01 62
44871 BOCHUM – GERMANY
Email:tapchidanvan@yahoo.de
(Cám ơn Anh Huỳnh Lập Quốc, Colorado, USA, đã gởi bài viết này cho toà soạn TCDV)
Đọc bài này thật lý thú! Xin mời Quý độc giả!
*********************
“Chống giặc Tàu Ô ngoại xâm”

(“Anh là ai?” nhạc sĩ Việt Khang)
1)- Mấy cách gọi
Thông thường nhất là Tầu (hay Tàu): Nước Tầu, người Tầu.
.Ấy là gọi theo cách bình thường, thông tục. Nếu nổi cơn giận, tức khí vì nhớ tới việc người Việt ta bị người Tầu xâm lăng thì gọi là “giặc Tầu”.
Bài hát “Gia tài của Mẹ”, Trịnh Công Sơn viết là “Một ngàn năm đô hộ giặc Tầu”.
Mới đây ông nhạc sĩ Việt Khang cũng gọi là “giặc Tầu”:
“Xin hỏi anh ở đâu?
ngăn bước tôi, chống giặc Tàu ngoại xâmXin hỏi anh ở đâu?
sao mắng tôi, bằng giọng nói dân tôi
dân tộc anh ở đâu?
sao đang tâm, làm tay sai cho Tàu
Ông nầy gan dạ hơn ông Trịnh Công Sơn.
Ông Trịnh chỉ gọi là giặc Tầu khi ông sống ở miền Nam, khi chế độ Việt Nam Cộng Hòa đang còn. Chế độ nầy chẳng ai bắt bớ, giam giữ hay cảnh cáo cảnh mèo gì khi gọi họ là Tầu hay giặc Tầu. Có sao nói vậy (người ơi). Tuy nhiên, sau khi Việt Cộng cai trị toàn cõi VN rồi, sợ Việt Cộng, không ai dám gọi là Tầu, chứ đừng nói “giặc Tầu.” Không gan dạ chi hay tham miếng đỉnh chung, Trịnh Công Sơn dấu biệt bài hát “Gia tài của mẹ”, coi như ông Sơn không phải là người đẻ ra nó, cho nó trở thành đứa con vô thừa nhận, để tránh cái tội dám gọi là “giặc Tầu”.
Ông Việt Khang “trẻ người non dạ”, “điếc không sợ súng”, sinh ra ở miền Nam sau 1975, học hành ở nhà trường Cộng Sản, bị nhồi nhét chủ nghĩa Cộng Sản, tư tưởng Mao, tư tưởng Hồ, hồi nhét “láng giềng hữu nghị”, “mười sáu chữ vàng” vậy mà dám gọi “giặc Tầu”, không phải “gọi thầm” (tên em), mà gọi công khai, cả nước đều hay, lại còn cho lên You tube, cả thế giới đều biết, để “các thế lực phản động” nắm lấy mà tuyên truyền, để “bọn phản động nước ngoài” hát ông ổng, để “bọn SBTN phản động đưa lên TV, “phùng mang trợn mắt” chia nhau mỗi “đứa” hát một câu.
Tội của Việt Khang như thế là “tày trời”, là dám “bẻ nạng chống trời”…
Nếu độc giả vào một quán hủ tiếu ở Chợ Lớn, thấy một người đàn ông béo mập, tóc cắt ngắn, ở trần, bụng to, bày lỗ rún, quần xà lỏn dài tới gối, tay cầm dao to bản chặt thịt, thì “đích thị” đó là Chú Ba, ấy là gọi lịch sự, cũng có khi người ta gọi là Ba Tàu, hay chính xác (địa chỉ) hơn là Ba Tầu Chợ Lớn.
Gọi chú Ba là để phân biệt với chú Bảy, hay còn gọi là Bảy Chà, chính gốc Càri Ấn Độ.
Ở xứ Bắc và Trung, người Việt ta gọi hơi khác:
Trước hết, “nói có sách, mách có chứng”, người Việt ta gọi là Ngô. Rõ lắm: “Bình Ngô đại cáo” là bình giặc Ngô. Không gọi là Bình Minh, dù lúc đó nhà Minh cai trị bên Tầu, dễ lầm với lúc trời rạng đông.
Còn nữa, Trần Tế Xương viết là “Vợ thằng Ngô đốt vàng cho chú khách.” Vàng là vàng mả, đồ cúng làm bằng giấy, tre… Khách hay rõ hơn gọi là Khách trú.“Chú Chệt”.
Khách là trái với chủ. Người Việt ta là chủ, bên Tầu qua ở tạm gọi là Khách, trú là ở tạm, không ở lâu.
Trong bài trên, của Trần Tế Xương, xin viết tiếp (xin ghi cả bài):
Ba mươi tết, tết lại ba mươi,
Vợ thằng Ngô đốt vàng cho chú khách,
Một tay cầm cái dù rách
Một tay xách cái chăn bông
Em đứng bờ sông
Em trông sang nước người:
“Hỡi chú Chiệc ơi là chú Chiệc ơi”
Một tay em cầm quan tiền,
Một tay em xách thằng bù nhìn
Quan tiền nặng thì quan tiền chìm
Bù nhìn nhẹ thì bù nhìn nổi,
Ới ai ơi, của nặng hơn người
Không bàn đến tính luân lý trong bài nầy “của nặng hơn người”, nhưng chỉ một giống người mà có nhiều cái tên khác nhau. Mới đầu là “Thằng Ngô”. gọi bằng thằng là không tỏ ý kính trọng. Kế thì gọi là “chú Khách”, tức là có nể nang chút ít, như chú tài xế, chú đạp xích lô, chú thợ hồ, thợ vẽ . Sau đó thì gọi là “Chú Chiệc”. Tôi cũng nghe gọi là “Chú Chệt”.

Giặc bên Tầu qua cướp phá ở nước ta thì ta gọi là “Giặc Tầu Ô”. Ô có nghĩa là gì? Xem Hán Việt Tự Điển thì thấy nghĩa chữ “Ô” không mấy hay. Đào Duy Anh giải thích Ô là chim quạ, chim sáo. Thế còn được! Sau đó tác giả giải thích thêm Ô là nước đục, nhớp nhúa, chỗ đất thấp ẩm.

Điều nầy tôi nói cũng không chắc. Quí vị nào rõ, xin chỉ giùm. Giặc Tầu qua quấy phá nước ta, nếu là giặc biển thì gọi là Tầu Ô. Còn như dư đảng Hồng Tú Toàn, giặc Cờ Đen, Cờ Vàng thì người ta gọi là giặc Khách.

Nếu gọi theo cách của người Tây thì gọi là người Si-noa (chinoise)

Tầu Ô, có khi còn gọi là Tầu Phù.

Tiếng Tầu Phù có nguồn gốc từ lính Tầu của hai ông tướng Tầu Phù tên là Lư Hán, Tiêu Văn. Quân tướng Lư Hán mặc quần áo màu vàng nên người ta gọi là Tầu Vàng. Quân tướng Tiêu Văn mặc quần áo mầu xanh nên gọi là Tầu xanh. Chân ông lính Tầu nào cũng to phù nên gọi là Tầu phù?

Năm 1945, Nhựt đầu hàng đồng minh. Quân Tầu Phù đến Việt Nam tước khí giới quân Nhựt đóng từ vĩ tuyến 16 (ngang Đà Nẵng) trở ra Bắc.

Quân Nhựt và quân Tầu quấn xà cạp (jambière) ngược nhau. Nhựt thi quấn theo hình dạng bắp chuối ở chân (trên to dưới nhỏ). Tầu thì quấn ngược lại, ngang bắp chuối thì nhỏ, ở cổ chân thì to ra, như bị phù nên gọi là Tầu Phù chăng? Cũng có thể là đám Tầu Vàng đói rách và bịnh hoạn lắm, ghẻ hờm và phù thủng. Gọi là Tầu Phù vì bị phù thủng?

Từ Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức định nghĩa như sau:

“1)- Tàu ô là thứ tàu sơn đen. 2)- bọn giặc khách đi tàu đen sang cướp ở miền bể xứ Bắc kỳ: Đời xưa thuyền mành đi buôn hay gặp giặc Tầu ô.

Tàu: Tên tục nước Việt Nam gọi nước Trung Hoa, do người Trung Hoa sang nước Việt Nam thường đi bằng tàu: Người Tàu, hàng Tàu.
2)- Người Việt không ưa người Tầu
Người Ba Lan không ưa người Nga vì trong lịch sử hai nước, nước Nga hay ỷ mạnh (nước lớn) hiếp yếu (nước nhỏ). Sau khi Liên Xô sụp đổ, một số người Ba Lan phá cái nghĩa địa chôn binh lính Liên Xô làm “nghĩa vụ quốc tế” chống Đức, chết trận chôn ở đó.
Tình cảm đó cũng không khác mấy với người Việt đối với người Tàu.
Một là vì “một ngàn năm đô hộ giặc Tầu” nên việc ghét người Tầu đã thành “truyền thống” với người Việt?
Hai là người Tầu giỏi buôn bán nên khi ở nước ta, phần đông họ giàu có. Giàu có thì vô ra nhà ông lớn dễ như đi chợ. Bị đảo chánh thua chạy, anh em
ông Diệm ông Nhu vào trốn ở nhà Mã Tuyên. Mã Tuyên là “thủ lãnh Thanh niên Cộng Hòa” ở quận 5, là quận của mấy chú Ba.
Thời ông Thiệu thì tên tuổi Lý Long Thân, một chú Ba ở Chợ Lớn báo chí viết tới cũng nhiều mà người ta nói tới cũng không ít.
Ngay như Huế, xứ nhỏ thôi, người ta cũng biết tới ông Hồng Giũ…, hợp tác độc quyền gạo với “Cậu cố…, lãnh chúa miền Trung”.
Giàu thì bị người ta ghét. Xem như Chú Sam đem tiền đi bố thí nhiều nơi nhưng có mấy người yêu mến chú Sam?
Buôn bán mau giàu là nhờ buôn gian bán lận, đầu cơ tích trữ. Trên mặt địa cầu nầy, nơi nào có người là có người Tàu. Có người Tầu thì có buôn bán, có buôn bán thì có buôn gian bán lận, có chợ đen chợ đỏ.
Tôi sinh trưởng ở Quảng Trị, dạy học, đi lính, 30 tháng Tư đang ở Hà Tiên. Nói như vậy, có nghĩa là tôi đi nhiều lắm, “trên bốn cùng chiến thuật”. Bất cứ “lối về xóm nhỏ” hẻo lánh nào, “kinh cùng rạch chẹt” nào, tôi cũng thấy có một tiệm hay quán “chạp phô” của chú Ba.
Họ nắm hết nguồn lợi, nói to lớn hơn là “kinh tế” trong xứ, cả nước, “lên giá, bớt cân” thành ra có muốn thương yêu họ cũng khó đấy.
Trước 1945, có câu nói mỉa “Si-noa là giống bên Tầu, đẻ ra con lợn hôi màu cứt heo.” Và cha mẹ cũng từng rầy con cái vì nói câu đó.
Khi Tầu Vàng, Tàu Xanh qua Việt Nam, tôi cũng thuộc câu hát, nhại theo bài “quốc ca” của Việt Cộng: “Đoàn quân Tầu ô qua, sao mà gớm thế, đem ghẻ hờm qua lây cho người Việt Nam.”
Theo Duyên Anh thì Không khí cách mạng bỗng hôi mùi Tầu phù. Bài hát Tiến quân ca, bài hát thiêng liêng của cách mạng tháng tám, bị đổi lời để mỉa mai quân của tướng Lư Hán. Đoàn quân Tầu ô đi, sao mà ốm thế, bước chân phù lang thang trên đường Việt Nam. Cờ sao trắng phất phới như giẻ váy. Thằng nào sang không ốm cũng phù chân…
3)- Ai sợ Tàu?
Việt Cộng chớ chẳng ai khác.
Họ (các nhà chính trị cũng như các sử “da”) không dám gọi là người Tầu hay nước Tầu mà gọi là “Bọn phong kiến phương Bắc”.
Thật ra, “bọn phong kiến phương Bắc cũng là Tàu. Trung Hoa cũng là Tàu, mà Trung Quốc (người Tầu phát âm là “Chung côốc” cũng là Tàu chớ có ai khác vô đây???!!!
Theo thông tục, phổ biến trong mọi tầng lớp người Việt Nam, xưa cũng như nay, đều gọi là Tầu.
Đọc hết hai tập “Việt Nam Sử Lược” của cụ Trần Trọng Kim, tôi thấy cụ gọi rặc một chữ Tầu để nói đến họ. Trong một chế độ tự do dân chủ chỉ tương đối mà thôi, chẳng ai bắt bẻ cụ Trần, Trần Tế Xương hay ông Trịnh Công Sơn gọi họ là Tầu, giặc Tầu. Hai ông trước không sống dưới chế độ Cộng Sản, nên không bị Cộng Sản “hỏi tội”. Trịnh Công Sơn thì dấu biệt, chối bay “đô hộ giặc Tầu…”
Hồ Hữu Tường có cuốn sách “Phi Lạc sang Tầu”, không gọi là “Phi lạc sang Trung Quốc”, có sao đâu?!
Hồi còn VNCH, dân chúng thì gọi là tòa đại sứ Tầu (ở đường Hai Bà Trưng), trên giấy tờ thì gọi lịch sự hơn, là “Tòa Đại Sứ Trung Hoa Quốc Gia”.
Gọi Trung Quốc là kiêu ngạo lắm.
Quốc là nước, trung là giữa. Trung quốc là nước ở giữa, chung quanh là phiên ly, rào dậu, thuộc cấp, chư hầu… “Người (bên) Tàu thường gọi là người Trung-Quốc nghĩa là nước ở giữa, vì thuở xưa bên ấy có 18 nước chư hầu; Kinh thành Hoàng-đế lại ở giữa các nước chư hầu nên gọi là Trung Quốc. Người (bên) Tàu thường kêu mình là Đường-nhơn hay Thanh-nhơn, nghĩa là người nhà Đường, nhà Thanh. (theo Tịnh Tâm – Dân Nam)
Trên mặt địa cầu nầy, chỉ có “tâm” địa cầu là trung, còn nước nào cũng như nước nào, sao gọi là Trung Quốc?
Hai tiếng Trung Quốc được dùng thường xuyên hơn sau khi có đảng Cộng Sản Việt Nam xuất hiện, một là vì Việt Cộng “kính mến” Trung Cộng, hai là vì nịnh.
Ở trong nước, nhạc sĩ Việt Khang cả gan gọi “Trung Quốc” là giặc Tầu.
Ở hải ngoại, hà cớ chi phài gọi Tầu là Trung Quốc. Báo chí, đài phát thanh, truyền hình hải ngoại cứ theo Việt Cộng mà gọi Tầu là Trung Quốc, nghe thấy bực…. cả mình.
Tại sao không cứ như cụ Trần Trọng Kim trong “Việt Nam Sử Lược” gọi là Tầu, hay như Hồ Hữu Tường gọi là “Phi Lạc sang Tầu”
Hãy gan dạ lên một chút mà bắt chước Việt Khang mà gọi chúng là “GIẶC TẦU”.
Thế có phải là hay hơn không?!
hoànglonghải
Quý vị có biết vụ tẩy trứng gà Tàu thành trứng gà ta không? Quý vị có suy nghĩ như thế nào?
Nếu hỏi quý vị một câu rằng nếu quý vị là một người dân thuộc làng Đông Ngàn, quý vị có tham gia vào cái việc tẩy trứng rồi đem đầu độc lại đồng bào của các vị không, thì chắc 100% quý vị ở đây trả lời là không !
Nhưng kỳ thực là quý vị đang làm những việc tệ hại hơn nhiều so với việc ấy.
Quý vị có bao giờ thấy người dân các nước "tư bản thối nát" "theo đuôi Mỹ" như châu Âu, Nhật, hàn Quốc người ta làm những cái trò đồi bại như tẩy trứng bằng axit, trộn melamin vào sữa, bơm hoá chất vào rau quả, quết mật ong giả vào chân gà thối.... để đem đầu độc chính giòng giống của họ không? Tuyệt nhiên là không.
Những vị nào đọc đến đây mà bảo tôi là "rân chủ", "ăn phải bả của tư bản", thì mời quý vị khỏi đọc nữa, đỡ mất thời gian của quý vị.
Quý vị có bao giờ nói hàng Mỹ, châu Âu, Nhật, Hàn, Thái là rởm, là đểu, là lừa đảo, là chạy theo đồng tiền... không? Hay là quý vị lùng sục mua bằng được những món đồ sản xuất ở những nước "tư bản thối nát" ấy với giá đắt gấp đôi gấp ba so với hàng của Trung Quốc?
Quý vị có thể không tẩm chất độc vào trứng, vào rau như những người nông dân kém hiểu biết, nhưng quý vị lại tẩm chất độc vào đầu óc của những con người xung quanh quý vị bằng những lời dối trá, hối lộ, chạy chọt để được vinh thân phì gia. Dần dần, mọi người trong xã hội đều chạy theo quý vị với một suy nghĩ cực kỳ lệch lạc rằng "mình không làm ắt sẽ có người khác làm".
Kinh tế quyết định chính trị, nhưng chính trị lại có tác động ngược trở lại kinh tế.
Một xã hội mà ai cũng chỉ biết lo cho bản thân mình như xã hội Việt Nam, xã hội Trung Quốc thì có đáng được gọi là "xã hội chủ nghĩa" không?
Các vị có hiểu thế nào gọi là "xã hội chủ nghĩa" và "tư bản chủ nghĩa" không? Các vị hiểu "XHCN" tức là có đảng cộng sản lãnh đạo còn "TBCN" là có nhiều đảng thay nhau lãnh đạo, hoặc là "nhiều đảng tư sản thay nhau lãnh đạo" phải không? Sai lầm.
Xã hội chủ nghĩa là đặt xã hội lên đầu, đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân, nó đối lập với tư bản chủ nghĩa nơi mà "tư bản" được đặt lên đầu, mà tư bản chính là "tiền nằm trong lưu thông", hay nói tóm lại "tư bản" là lợi ích cá nhân.
Theo Hán Việt "tư bản" nghĩa là "vốn".
Một xã hội như Mỹ, Nhật là nơi mà con người luôn sống vì lợi ích riêng, nhưng không chà đạp lên lợi ích chung.
Người Nhật không bao giờ tẩm thuốc kích thích vào rau quả vì họ biết làm như thế sẽ gây hại cho những người đồng bào của họ, họ cũng không xuất khẩu những đồ kém chất lượng vì nó sẽ gây hại đến những đồng loại của họ, dù là người nước ngoài.
Người Nhật có thể tự sát, kết thúc sinh mệnh của mình, để bảo toàn danh dự cho gia đình, cho dòng tộc của họ.
Một xã hội như Việt Nam, trung Quốc là nơi con người miệng thì nói rằng "vì lợi ích tập thể", "xã hội chủ nghĩa", nhưng tay và chân thì chà đạp giày xéo lên người khác. Hãy nhìn thử một vụ tắc đường ở Việt Nam và một vụ tắc đường ở Thái Lan thì biết.
Vậy ở đâu mới xứng đáng là xã hội chủ nghĩa?
Đó là một điều mà tôi muốn nói với quý vị.
Các vị nói rằng ngày xưa dù nghèo khổ nhưng Việt Nam vẫn kiên cường chống lại hai đế quốc to. Điều này là đúng và theo một nghĩa nào đó, thì đáng tự hào.
Nhưng các vị lại nói ngày nay để được hoà bình, hay nói toẹt ra là để các vị được yên ổn làm ăn, yên ổn kiếm tiền, thì Việt Nam cần mềm dẻo với trung quốc, cho dù trên thực tế và trên tuyên bố, Trung Quốc đã và đang chiếm nhiều đất của chúng ta.
Vậy theo cái lý ngày xưa của quý vị thì đáng ra Việt Nam phải vùng lên đánh lại Trung Quốc, hoặc theo cái lý ngày nay của quý vị thì đáng ra ngày xưa Việt Nam không nên đánh lại Pháp và Mỹ mới phải.
Nhưng sự thực thì quý vị luôn tự hào về ngày xưa và đớn hèn về ngày nay. Chẳng có cái lý nào ngoài cái lý tiền. Các vị sợ đánh nhau với trung quốc thì con cái các vị phải ra trận, hoặc ít ra thì khi có chiến tranh, việc làm ăn kiếm tiền của các vị sẽ khó khăn hơn. Tóm lại các vị chỉ biết có bản thân mình, các vị cá nhân chủ nghĩa ở trình độ cao cấp.
Đó là cái thứ hai tôi muốn nói với các vị.
Các vị khi thì hô hào "Việt Nam là bạn với thế giới" , khi thì hô hào "Việt Nam phải cảnh giác với Mỹ, Âu, Tàu, Nhật". Như thế là cái lý gì?
Vì cái tư tưởng lúc nào cũng thù với hận của các vị, nên các vị không bao giờ thật lòng giao hảo với bất cứ ai. Các vị bắt tay người nước ngoài khi họ đến mang theo đô la và các vật dụng đắt tiền cho các vị hưởng, nhưng các vị lại vênh mồm lên chửi khi họ chỉ ra những cái sai lầm của quý vị. Quý vị biện luận rằng trong quan hệ quốc tế thằng nào cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau thôi. Vậy thì người ta sẽ nghĩ về quý vị đúng như thế. Thuỵ Điển, na uy hàng năm cho không Việt Nam hàng triệu đô la và nhiều chương trình đào tạo phát triển, họ lợi dụng gì quý vị? Hay là quý vị nghĩ rằng họ chẳng qua muốn lấy lòng quý vị nên mới thế? Vậy nghĩ xem quý vị đã là cái thá gì mà người ta phải lấy lòng?
Quý vị thử chìa tay ra cho một người, rồi biết được người ấy lúc nào cũng nhăm nhăm "cảnh giác cao độ" với cái chìa tay của quý vị, thì quý vị sẽ nghĩ gì về người đó?
Đầu óc quý vị quá đen tối và nói thẳng ra quý vị cũng suốt ngày tìm cách lợi dụng người khác nên mới nghĩ cho người khác đen tối như thế.
Vì thế nên Việt Nam ta mới tụt hậu so với nước ngoài như hôm nay. Những quốc gia như Nhật, Hàn, Thái Lan vốn có điểm xuất phát không hơn ta là mấy nhưng nay họ đã vượt ta nhiều, đó là vì sao? Vì họ có tầm nhìn hơn chúng ta. Vì họ hiểu được một lý thuyết cơ bản nhất của thương mại đó là cả hai bên cùng có lợi, họ không bao giờ bắt tay với người khác mà trong bụng thì cứ nơm nớp lo người ta "lợi dụng" mình. Suy nghĩ kiểu như thế chỉ tồn tại trong những bộ óc chưa tiến hoá hết từ vượn sang người.
Nói thẳng ra, các vị là những kẻ hám tiền, lo cho lợi ích của cá nhân và cùng lắm là gia đình mình, là hết. Các vị ưa xiểm nịnh, khi báo Washington Post đưa tin rằng nền KT việt nam đang cất cánh thì quý vị tung hô tờ báo ấy như là chuẩn mực của sự trung thực, còn khi cũng báo Washington Post đưa tin về tham nhũng của Việt Nam thì các vị nói họ đưa tin không chính xác. Cái thái độ lá mặt lá trái ấy cũng đúng trong trường hợp người ta nói về "kẻ thù" của quý vị, ví như việc Ân Xá Quốc Tế lên án Mỹ vi phạm nhân quyền và cũng lên án Việt Nam với tội danh tương tự.
Đây là điều thứ ba tôi muốn nói với quý vị.
Điều thứ tư nghe sẽ hơi sốc: nói thẳng ra là quý vị cực ngu.
Quý vị không tin vào các thông tin "lề trái", tức là những thông tin trái ngược với báo chí chính thống và những tuyên bố chính thức của Việt Nam. Nhưng bản thân quý vị đang sinh hoạt ở một diễn đàn có tên miền quốc tế, đã hoạt động được hơn 2 năm nhưng ngân khoản duy trì sự tồn tại của nó vẫn là từ tiền của cá nhân những con người đáng trân trọng đã lập ra website này. Tại sao website này không thể có đuôi .vn và cũng không thể đăng quảng cáo được, quý vị nếu đủ thông minh thì đã nghĩ ra từ lâu rồi.
Quý vị quy kết tất cả những lời nói, bài viết của người khác là "phản động" "chống lại Việt Nam", "bán rẻ tổ quốc" chỉ vì những người ấy không có tư tưởng giống như quý vị. Quý vị bỏ ngoài tai mọi lời phân tích không theo ý kiến của quý vị, quý vị biến một diễn đàn trao đổi tri thức thành một cái chợ để cãi nhau và sỉ vả nhau bằng những từ như "thằng chó", "con lợn", một cách tự nhiên không biết ngượng mồm. Nếu vậy quý vị mất thời gian lên diễn đàn làm gì? Sao không trùm chăn lại tự nói cho xong?
Quý vị gọi người khác là "chống lại đất nước" bởi vì họ chống lại suy nghĩ của quý vị, như thế khác gì quý vị tự coi mình là đại diện của nước Việt Nam? Quý vị tự cho mình là người phát ngôn của chính phủ Việt Nam, hay ngắn gọn, quý vị chính là Việt Nam?
Quý vị kêu gọi người ta "cảnh giác với những âm mưu gây chia rẽ", nhưng lại không nhận ra rằng chính cái lời kêu gọi ấy của quý vị là một âm mưu gây chia rẽ. Nếu quý vị muốn sống tốt với hàng xóm của mình, ắt quý vị không bao giờ bắc loa giữa phố mà rằng "hãy cảnh giác với thằng A, con B, hàng xóm của tôi, chúng nó đang âm mưu chia rẽ".
Quý vị ngu lắm.
Muốn đất nước phát triển được, hãy thôi mò mẫm và ảo tưởng trong cái thế giới độc tôn của quý vị, hãy tỉnh táo trước những khẩu hiệu, hãy đi vào bản chất thay vì hô hào bên ngoài, hãy lắng nghe xem người khác nói thế nào, và hãy chân thật trong mọi mối quan hệ.
Nhưng tôi không vọng tưởng rằng một ngày nào đó quý vị sẽ thay đổi. Quý vị sẽ mãi mãi là người dân của một đất nước tụt hậu, tham nhũng, ô nhiễm và không được bạn bè quốc tế coi trọng.
Đến đây chợt nhớ câu nói của cụ Tản Đà:
"Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn..."
SHINRA
  

No comments:

Post a Comment