BÀN VỀ VẤN ĐỀ TÌNH-BÁO

Một nhóm thính giả ở quận Cam đai diện bởi vị lấy tên là CON ONG CÁI KIẾN có yêu cầu tôi giải thích đôi điều về vấn đề tình – báo . Đây không phải là chuyên khoa của tôi,nhưng khi đã được giậy về chính-trị thì tình-báo là một chủ đề rất quan trọng mà bất cứ ai liên quan phải có hiểu biết tối thiểu , để hiểu bạn và biết thù để mà sống chung với bạn cũng như biết cách ứng phó với thù . Thay vì trả lời trên diễn đàn,tôi viết bài này để đóng góp thêm ý kiến về chủ đề vô cùng quan trọng này với ước mong có thể soi rọi vài điều hữu ích đối với các bạn trẻ mà tôi hết lòng tin cậy và sẵn lòng lăn xả vào mọi lãnh vực mà các bạn ấy quan tâm,cho dù nguy hiểm đến đâu tôi cũng sẵn sàng chấp nhận.Bài này chắc chắn còn nhiều thiếu sót,thậm chí có thể có sai lầm đứng về mặt chuyên môn,tôi ước mong được sự bổ sung bởi các vị có viễn kiến và thực sự am tường vấn đề.
Tình-báo là TAI và MẮT của bất cứ quốc gia nào ; Xin quý bạn hiểu cho là QUỐC-GIA chứ không phải là chỉ của CHÍNH-QUYỀN hoặc ĐẢNG cầm quyền . Đã là tai,mắt có nghĩa là “ Tình báo là cơ quan chuyên thâu thập các dữ kiện về mọi hoạt động của TA cũng như của ĐỊCH,hệ thống hóa các dữ kiện ấy,phân tích và đánh giá liên tục không ngơi nghỉ để luôn luôn nắm vững và kiểm soát được cái đầu của đối phương ,để giải đoán càng chính xác càng tốt về thái độ của đối phương đối với một tình huống nào đó ;để qua đó hướng đối phương đến chỗ phải hành động thế nào đó sao cho có lợi nhất cho ta “
Như thế,theo dõi mọi hoạt động của đối phương là một việc và hướng đối phương vào thế phải hành động đúng theo ý đồ của ta là việc khác ; cả hai được thực hiện trong cả một kế hoạch tình-báo hoàn chỉnh , lâu dài nhiều khi đến mấy chục năm trường mà không bị lộ Những kế hoạch tình báo như vậy đâu dễ mấy quốc gia làm được . Cho nên sức mạnh của một quốc-gia trước hết và trên hết phải được kể đến là sức mạnh về TÌNH-BÁO.
Tai với mắt tốt nhưng thiếu cái đầu TINH-KHÔN và MẪN-TIỆP và một CẤU TRÚC XÃ-HỘI VỮNG MẠNH CÓ KỶ LUẬT thì tai với mắt kia cũng chả làm nên trò trống gì Cho dù có đủ các thứ ấy nhưng nếu hướng vào các mục tiêu viển vông không đi đúng theo chính nghĩa của quốc-gia trong hướng đi chung của toàn cầu thì tình báo khi đó trở thành một thứ công cụ trấn áp và là thế lực chống lại quốc-gia và con người .Cho nên chỉ một bước đi vào cõi phúc , chỉ nửa bước đi vào giây oan là vậy.
Cho nên bài này chú tâm vào hai khía cạnh đặc biệt của tình báo với tính cách là người làm tình báo chuyên nghiệp cũng như với tính cách là người làm các công việc của quốc-gia nên phải biết về vấn đề tình báo .
1 – NHU CẦU GIÁM SÁT NGHIÊM NGẶT .
Nói đến tình báo là nói đến các hoạt động mật , tình báo chi phối mọi thứ nhưng lại không ai thực sự thấy tình báo , tình báo rất dễ bị lạm dụng và rất dễ bị xâm nhập bởi đối phương nên : “ MỘI HOẠT ĐỘNG CỦA TÌNH BÁO PHẢI ĐƯỢC GIÁM SÁT NGHIÊM NGẶT Ở MỌI CẤP TRONG MỌI LÚC MỌI NƠI BỞI NHỮNG NGƯỜI ĐƯỢC ĐÀO TẠO VÀ THỬ THÁCH ĐẶC BIỆT,TUYỆT ĐỐI TRUNG THÀNH VỚI TỔ QUỐC VÀ CHÍNH NGHĨA CỦA NHÂN LOẠI “
2
Vì tầm quan trọng của công tác giám sát nên thường thì các tổ chức tình báo của mỗi quốc-gia dễ đi đến chỗ mở rộng thái quá . Mở rộng thái quá sẽ dẫn đến việc gia tăng ngân-sách hàng năm của toàn bộ hệ thống tình báo ; Trong một quốc gia dân-chủ thì mọi chi tiêu của mọi cơ quan đều phải được Quốc-Hội duyệt xét hàng năm chiếu theo nhu cầu của thực tế của đất nước trong ngắn hạn cũng như dài hạn và phải được công khai hóa bằng luật Ngân-Sách .Cho nên ngân sách hàng năm của các cơ quan tình báo của bất cứ quốc-gia nào thường thì khá khiêm nhường,cho nên tổ chức tình báo của mỗi quốc-gia đều phải hướng vào việc làm sao cho hữu hiệu nhất trong giới hạn ngân-sách cho phép.
Một diều khác nữa khá tế nhị là dân chúng là những người đóng thuế nên có khuynh hướng không muốn chi tiêu quá nhiều vào lãnh vực này vì e ngại rằng vào một giai đoạn nào đó tổ chức tình báo ấy sẽ trở nên lộng quyền quay lại trấn áp nhân dân . Đối với các quốc gia khác thì họ nhìn việc gia tăng ngân-sách cho cơ-quan tình báo là báo hiệu một chiều hướng đe dọa nào đó đối với thế giới hoặc lân bang , điều này cũng khá giống với việc gia tăng chi phí quốc-phòng vậy . Tại hầu khắp các quốc-gia , ngân-sách thực của tình báo thường thì phải gấp hai hoặc bốn lần ngân sách chính thức được quốc hội thông qua vì nhiều chương-trình tình báo được lồng trong ngân-sách các bộ hoặc cơ quan khác dưới nhiều dự án khác nhau (thường nằm trong các dự án nghiên cứu và phát triển R&Đ) hoặc dưới chiêu bài của các công ty thương mại hoặc công nghiệp để nuôi một chương trình tình báo nào đó .
Việc này thường bị cấm chỉ tại các quốc gia dân chủ nhưng rất phổ biến tai các quốc-gia độc tài Cộng-Sản , nên chi tiêu cho lãnh vực tình báo tại các quốc gia Cộng-Sản là một bí mật tuyệt đối , chưa chắc các Trưởng Ban Tổ-Chức Trung-Ương ĐCS như tai Việt-Nam hoặc tại Trung-Cộng có thể nắm được cụ thể . Cho nên guồng máy tình báo tại các quốc gia ấy đã trở thành con bạch tuộc khổng lồ không gì có thể khống chế nổi nữa .Chính tổ chức ấy đang ngày càng chứng tỏ với nhân dân nước họ rằng : “ đất nước cần có họ,nếu không đất nước sẽ bị ngoại xâm “ thế là nhân dân cứ phải cúi đầu tuân phục để tổ chức tình báo tại các quốc gia độc tài đảng trị ấy trở thành một thứ siêu chính quyền chỉ nhằm phục vụ cho các suy nghĩ viển vông của một nhóm nhỏ mắc bệnh “ TÔN SÙNG TÌNH BÁO “ (thực ra đó là bệnh tôn sùng quyền lực vì các cơ quan ấy đã phạm quá nhiều trọng tội với nhân dân nước họ) .
Thường thì khi tổ chức càng trở nên lớn lao bao nhiêu thì sự mỏng manh của tổ chức càng để lộ rõ bấy nhiêu nên rất dễ bị xâm nhập . Tại Nga,Tầu hay Viêt-Nam CS đều để lộ sự yếu kém này . Nhưng tình báo Do-Thái là một tổ chức nhỏ về quy mô và ngân-sách lại là tổ chức tình báo hữu hiệu nhất thế giới .
Ba vấn đề quan trọng nhất ta có thể rút tỉa ra từ bài học Do-Thái là trong tình báo :
Thứ nhất “ QUÝ HỒ TINH BẤT QUÝ HỒ ĐA “
Thứ hai “ NGƯỜI DO-THÁI BIẾT TỔNG HỢP TÌNH BÁO NHÂN-DÂN TRÊN QUY
MÔ TOÀN CẦU ĐỂ PHỤC VỤ CHO QUYỀN LỢI CỦA DO-THÁI “
Thứ ba “ DO LỊCH SỬ ĐẶC BIỆT TRONG MỐI QUAN HỆ GIŨA DO-THÁI VỚI
THẾ-GIỚI , ĐẶC BIỆT LÀ VỚI HOA KỲ “
2 – BẠN VỚI THÙ .
Khác hẳn với các kế hoạch hành quân của quân-đội nơi mà tình hình bạn và địch được phân định rõ ràng bởi Phòng Hai và Phòng Ba .Khái niệm bạn với thù không rõ ràng như vậy trong tình báo khi mà mỗi nhóm tình báo hoạt động độc lập với nhau,không ai biết ai và thường thì nhiều khi lại hoạt động trong cùng một địa bàn,thậm chí nhắm vào cùng một đối tượng. Nhân viên tình báo chuyên nghiệp rõ ràng việc này hơn ai hết vì họ hoạt động đơn độc chịu trách nhiệm trực tiếp với người điều phối họ đồng thời điều phối hoạt động của các thành viên mà họ tuyển dụng có thể dưới dạng cảm tình viên hoặc những cộng tác viên để hoàn thành một mục đích nào đó được người điều phối họ giao phó.
Mục tiêu của các kế hoạch quân sự thường là rõ ràng và cụ thể với những hướng dẫn cặn kẽ từ Bộ Tư-lệnh cấp trên nơi mà họ có nhiều tin tức đầy đủ hơn về bạn cũng như về địch cũng như các ý đồ chính trị mà Ban Lãnh-Đạo Quốc-Gia đề ra ; Người lính cần các chỉ thị cụ thể như vậy để họ thi hành nhiệm vụ , vì chiến tranh là giết chóc chứ đâu phải là chơi . Tình báo tự nó có nhiều khác biệt từ căn bản với các kế hoạch quân sự vì mục tiêu cụ thể của các kế hoạch tình báo thực sự là gì thì chỉ những người ở chóp bu mới biết mà thôi ,cấp dưới không được phép biết đến những việc như vậy ; Vả lại - thường thì để đánh lạc hướng địch , thậm chí cả bạn hoặc với mạng lưới cấp thấp hơn – nên hàng loạt các kế hoạch nghi binh được thực hiện ,nên nhiều khi người khác khó lòng hiểu được ý đồ thực sự là gì . Đối với người ngoài cuộc thì thực tế mà nói rất nhiều trường hợp việc sảy ra rồi mà vẫn không hay biết gì cả ,nếu được giải thích chưa chắc họ đã tin nên dễ dàng cho là truyện viển vông.
Thực ra thì nhân viên tình báo chính thức không có quá nhiều như mọi người hay thêu dệt ,những người thuộc các vòng ngoài thì nhiều vô kể và thường tự nhận mình là tình báo này tình báo nọ làm cho những người khác cảm thấy rằng chỗ nào cũng có tình báo với an ninh cả . Tình hình này sảy ra trong điều kiện khi kế hoạch công tác cụ thể chưa đến giai đoạn thi hành nên các cụm tình báo ấy mở rộng mạng lưới cảm tình viên thuộc mọi khuynh hướng để khi đi vào giai đoạn hành động cụ thể thì nước cờ nào họ cũng có khả năng thực hiện được cả.Cho nên nhiều khi xuất hiện những tin tức này nọ hoặc tổ chức này tổ chức kia ,hoặc các lời tuyên bố nảy lửa thì trong thực tế nhiều khi chỉ là các đòn gió hoặc nhiều khi chỉ là các đòn thăm dò như là phương cách gây áp lực trong các cuộc thương thuyết đang khởi diễn ở đâu đấy về một số vấn đề tế nhị nào đó mà thôi .
Như thế khái niệm về bạn với thù trong tình báo là một khái niệm rất tương đối . Bạn đối với tình báo là “ bạn về vấn đề gì,với ai và trong bao lâu “ cho nên giữa các cơ quan tình báo của hai nước thù nghịch vẫn tồn tại những đường dây kín để họ nói truyện với nhau qua trung gian mà cả hai phía đều mặc nhiên chấp nhận , ta thường gọi họ là nhân viên nhị trùng ; những nhân viên nhị trùng này thực ra là rất cần thiết để hai phía bắn tiếng cho nhau về lập trường của mỗi phía , nhưng thường thì hàng loạt các tài liệu có thể thật có thể giả được chuyển qua nhân viên nhị trùng.
Điều đó hoàn toàn không có nghĩa là đối với tình báo thì khái niêm về bạn với thù không phân minh,thực ra rất phân minh và rất kiên định nữa là khác vì những ai đã chọn con đường này vì cái nghiệp của họ phải thế nhưng thường thì họ là những người yêu nước. Họ có thể sa ngã vì bản tính người nhưng khá hiếm hoi , nếu sảy ra trường hợp như vậy thì sự mất mát cho cả hệ thống là lớn lao . Nhưng cũng nhiều khi chính những nhân viên tình báo như vậy cố tình đóng vai sa ngã để chuyên những tài liệu cực kỳ tế nhị mà bên này muốn chuyển cho bên kia để thực hiện một âm mưu gì đó . Những nhân viên tình báo như vậy nếu phải ra tòa án tức là họ được phong thánh rồi đấy.
Sơ lược vài điều như vậy đủ để cho ta có một tầm nhìn về khái niệm bạn với thù trong tình báo.Một câu nói để đời mà nhiều người đều biết đó là : “ trong chính trị không có bạn muôn đời cũng như kẻ thù vĩnh viễn “ cho nên làm bạn trong một ngày vẫn là bạn,kẻ thù trong một khoảnh khắc vẫn là kẻ thù ; Nhưng việc tìm hiểu về bạn và về kẻ thù là một việc không bao giờ ngưng nghỉ ; Người làm tình báo phải biết thật rõ ràng là : “ với một ai đó hoặc một quốc gia nào đó,khi nào thì ta phải xử sự như bạn và khi nào ta phải xử sự như thù,ở mức độ nào ? và về vấn đề nào? “ .
Sự hiểu biết thật rõ ràng về vấn đề vừa nêu là rất quan trọng đối với những người điều khiển các cơ quan tình báo - đối với các nhân viên cấp thấp thì khái niệm này không được đặt ra vì nhiệm vụ của họ thường chỉ là thi hành một số công việc cụ thể mà người điều phối họ yêu cầu - cho nên nếu không biết ứng xử đúng mức về các vấn đề liên quan đến bạn với thù thì hậu quả thường là rất nghiêm trọng không phải chỉ đối với một ai đó không thôi ; Thực tế luôn gây ra các hậu quả khôn lường cho cả hệ thống thậm chí có thể gây ra các hậu quả liên quan đến an ninh quốc gia vì kẻ thù kể cả ban có thể nhận được các tín hiệu sai lạc để họ có thể hành động sai lạc . Sửa chữa các sai lạc này không phải là dễ và thường là phải mất thời gian rất lâu và uy tín của cơ quan tình báo ấy sẽ bị đối phương và cả bạn đánh giá là thấp kém về bản lãnh và khả năng lãnh đạo của các giới chức tình báo cũng như của quốc gia liên hệ.
Cho nên trong tình báo : “ TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC HÀNH ĐỘNG SAI “ sai một ly đi một dặm ngay ; nên tình báo mặc dù là một lãnh vực cực kỳ quan yếu với bất cứ quốc gia nào vì nó là tai mắt của quốc gia , nhưng tuyệt đối không thể vội vã mở rộng tổ chức về hàng ngang được . Sự vội vã trong trường hợp này là tự sát vì kẻ thù rất dễ xâm nhâp ,khi chúng đã xâm nhập thì cũng giống như một loại vi khuẩn cực kỳ độc hại được cấy trong cơ thể ta , muốn giải trừ con vi khuẩn độc hại ấy , việc giải tán tổ chức cũ để xây dựng một tổ chức mới cũng chưa hẳn đã đem lại kết quả mong muốn vì làm sao bạn có thể biết được kẻ nào là con vi khuẩn độc hại ấy để mà loại ra ? và những cái đuôi lòng thòng đằng sau đó làm sao bạn có thể biết hết được để mà cô lập chúng.
3 – CON NGƯỜI TÌNH-BÁO
Nhiều người đến với tình báo vì tiền,vì danh,vì thích phiêu lưu mạo hiểm thậm chí thích đâm thuê chém mướn hoặc vì nhiều lý do cá nhân khác mà ta có thể mường tượng ra được,những người như thế không thể tin để giao phó các trọng trách về tình báo được,nhưng tình báo phải biết để dùng họ vào những việc mà tình báo cần cho một công tác cụ thể nào đó . Việc này bất cứ ai đã có dính líu đến tình báo dù ở cấp thấp nhất cũng đã có ít nhiều hiểu biết về điều này rồi,chả cần bàn thêm.
Đặc trưng của con người tình báo thứ thiệt khác hẳn với các thứ thích nuôi thân như vừa nêu trên (sinh nô tài) :
Thứ nhất : họ là người có lý tưởng và tuyệt đối trung thành với lý tưởng mà họ tôn thờ.
Thứ hai : họ là người rất can đảm dám hy sinh thân mình cho lý tưởng ,cho quốc gia.
Thứ ba : họ là người rất nhạy bén trong cuộc sống ,dễ hòa nhập ,rất khôn ngoan và biết
che dấu ý định thực của mình đối với người khác đủ để người khác không thể
hiểu lầm về họ.
Thứ tư : họ là những người thông minh nhưng biết che dấu sự thông minh của mình
một cách khôn ngoan.
Thứ năm : họ chấp nhận đời sống ẩn dật,quyền lực của họ là quyền lực ngầm.
Thứ sáu : họ là những người rất thực tiễn nhưng lại pha chút mộng mơ.
Thứ bảy : họ là những người có tinh thần kỷ luật tự giác cao độ .
Thứ tám : tuy tôn thờ lý tưởng mà họ coi là đúng nhưng sẵn sàng xem xét mọi học
thuyết khác cũng như các khám phá mới nhất về khoa học cũng như mọi
môn học khác để đi đến các tổng hợp nhằm duyệt lại lý tưởng của mình.
Thứ chín : họ rất biết sử dụng bạo lực khi thực sự cần thiết .
Chín đặc trưng nêu trên không thể tự nhiên mà phát triển được,cái căn gốc nơi con người có thiên hướng làm tình báo là nền tảng để các khả năng thiên phú ấy mới có cơ hội phát triển để trở thành tài nguyên rất mực quý hiếm cho mỗi quốc gia. ; Từ ngữ quốc gia mà ta nói ở đây là quốc gia dân-chủ,đối với các quốc gia độc tài hoặc cộng-sản thì lại khác, vì ngay từ khởi đầu tình báo với họ chỉ là phương tiện để thực thi chuyên chính vô sản hoặc độc tài đảng trị mà thôi,đó là thứ vũ khí của kẻ cướp nhằm chống lại con người.
Khoa học về tình báo cũng cổ xưa như nhiều khoa học khác trên thế giới này nhưng ít được quan tâm trừ một số điển hình được sách sử đông tây nói tới như những bài học điển hình.Tình báo cũng như bất cứ khoa học xã hội nào khác là nhằm phục vụ con người với tất cả tính thiện ác nơi con người,như vậy tình báo nói chung là phương tiện tất yếu cần để tìm hiểu về khuynh hướng ác ấy . Đã là con người thì hôm nay có thể thiện nhưng ngày mai có thể ác ; Vấn đề là làm thế nào để biết trước khi cái ác trở thành quá ác để mà ngăn ngừa.Như thế CON NGƯỜI TÌNH BÁO là cực kỳ quan trọng đối với bất cứ tổ chức tình báo nào cho nên việc tuyển dụng,đào tạo và tổ chức phải cực kỳ nghiêm mật mới được.
Lý lịch và bảo đảm về mặt lý lịch là rất quan trọng,người giới thiệu sai hoặc người sử dụng sai đều đưa đến các hậu quả như nhau đối với tổ chức,trong trường hợp bất đắc dĩ họ có thể phải đối diện với việc tự xử chứ chẳng chơi.
Việc đào tạo phải liên tục không bao giờ ngưng nghỉ để bảo đảm rằng nhân viên tình báo luôn nắm vững tình hình và hướng đi trong trách nhiệm của mình cũng như trí tuệ của họ ngày càng phát triển.Hiểu biết càng rộng càng tốt cho công việc chung của đất nước.
Việc kiểm soát lẫn nhau là cần thiết để bảo đảm rằng : “ mọi báo cáo là đúng với sự thật,người báo cáo thực hiện đúng theo như những gì mà họ thâu thập được không thêm không bớt,kể cả trường hợp họ có thiết lập một mối quan hệ riêng tư với một ai đó “ ( vấn đề này cho thấy khái niệm về bạn với thù trong tình báo ) . Cho nên,trước một vấn đề thường thì có nhiều người thuộc nhiều nhánh tình báo khác nhau cùng theo dõi và thẩm định nhằm bảo đảm rằng sự đánh giá là chính xác nhất ở mỗi cấp độ khác nhau.
Sự chòng chéo này trong tình báo là rất mực cần thiết nhằm bảo đảm rằng các nhân viên tình báo không bao giờ dám vi phạm vào quy luật và lúc nào cũng phải báo cáo đúng.Cho nên đã là nhân viên tình báo thì nhất thiết họ phải chấp nhận việc là chính họ cũng luôn bị giám sát,theo dõi bởi một ai đó có thể là bạn và cả thù nữa.
Điều này đặt ra hai vấn đề : thứ nhất là kỷ luật và kế đến là quy luật tình báo.
Trong quân sự thì cấp dưới phải thi hành lệnh do cấp trên ban ra mà không có quyền bàn cãi hoặc cưỡng lại vì cấp dưới làm sao biết được ý đồ hành quân , cho nên mới có câu “thi hành trước khiếu nại sau “ ở quân trường - nhất là các trường võ bị - thì điều này là bài học đầu đời của mọi quân nhân . Trong tình báo thì nguyên tắc này là tuyệt đối , vi phạm tức là chấp nhận tự xử,tức là phản lại tổ chức . Kỷ luật trong tình báo là một ưu tiên hàng đầu và là mối quan tâm chính của mọi cấp bộ trong cơ quan tình báo thuộc bất cứ quốc gia nào,nó bảo đảm cho tính bảo mật tuyệt đối và mức độ thành công cao của các kế hoạch tình báo.Cho nên đánh giá một nhân viên tình báo thường dựa vào mấy yếu tố sau đây : “ KỶ LUẬT,ĐẠO ĐỨC,CHUYÊN MÔN (bao gồm khả năng tổ chức,điều phố,ứng biến,am tường công tác được giao phó) “. Thực tế mà nói thì trong một số trường hợp đặc biệt khi cấp trên muốn thực hiện một kế hoạch giả để cố tình đánh lạc hướng đối phương thì có thể có các chọn lựa theo cách khác tùy theo mỗi hoàn cảnh cụ thể của từng trường hợp.
Thực ra mà nói , một cơ quan tình báo được gọi là thần sầu khi cơ quan ấy có khả năng tổ chức các kế hoạch giả nhằm đưa đối phương vào mê hồn trận để từ từ đi đến chỗ bị phân rã và tuyên bố thua cuộc hoặc thua trận.Những cơ quan tình báo như vậy rất hiếm hoi và phải là cơ quan có lịch sử ổn định lâu đời,hiểu biết rất nhiều về thế giới,tiền rừng bạc biển mới làm nổi.
Về quy luật thì nhiều người đã ở trong ngành tất hiểu và rải rác ở phần trên cũng đã có nói sơ qua rồi,trong phần này chỉ xin nhấn mạnh đến một quy luật khác : “ ĐÓ LÀ LUẬT
OMERTA “ tức là luật im lặng.Im lặng trong lúc làm việc cũng như khi đã đi ra khỏi ngành :” tuyệt đối không được viết sách báo trừ khi có yêu cầu chính thức nhưng phải qua kiểm duyệt chặt chẽ .
4 – MƯU KẾ TÌNH BÁO.KẾ HOẠCH TÌNH BÁO.
Chúng ta đều biết rất rõ ràng là chính trị là mưu là kế , vậy mưu kế ấy từ đâu mà có,chả lẽ một ông tổng thống giữ trọng trách trong 8 năm có thể thực hiện được mưu kế đánh lừa đối phương sao ? Lừa người khác –họ cũng có đủ nanh vuốt chứ đâu phải chơi-là một việc cực kỳ khó khăn,nên không thể chỉ bằng một đòn phép là xong được và không thể không am tường thật sự về cá tính của đối phương để dự đoán cách thức mà đối phương sẽ hành động và cái lưới phải được bung ra đúng hướng và đúng lúc mới thành công được.Trong chiến tranh lạnh vừa qua có nhiều cú lừa ngoạn mục mà ta cần đem ra để học hỏi ,ngay trong hơn 20 năm qua cộng đồng tình báo thế giới cũng chứng kiến nhiều cú lừa rất hay ,nhưng còn quá sớm để ta bàn tới vào lúc này.(10 năm nữa sẽ bàn).
Kinh nghiệm đã cho thấy,muốn thực hiện được một cú lừa đối phương có thể phải tốn đến 20 hoặc 30 năm chuẩn bị và trong hầu hết các trường hợp đều phải chấp nhận hy sinh cả bạn cho cú lừa ấy ; Mặc dù việc ấy có thể để lại các di hại nhưng bắt buộc phải chấp nhận vì mục tiêu đánh tan đối phương là quan trọng hơn hết trong giai đoạn lịch sử ấy.
Trong trường hợp này thì tình báo là nỗ lực chính cung cấp các tin tức được cập nhật về ý đồ thực của đối phương,cá tính của đối phương,khả năng của đối phương…kế đến phải có một ban lãnh đạo quyết định hướng hành động toàn diện và cụ thể đối với mọi cơ quan và các tổ chức bên trong lẫn bên ngoài chính quyền,có phối hợp với các đồng minh trong chừng mực cho phép để thực hiện kế hoạch đánh tan đối phương về mọi mặt ,để đối phương phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện mà không cần phải thực hiện một cuộc chiến kiểu thế chiến như trước đây.
Khác hẳn với thế chiến thứ nhất và thứ hai,chiến tranh lạnh để lại cho ta một bài học để đời,nhưng tiếc rằng trí thức ta không đủ trình độ để rút tỉa ra các bài học ấy để mà học hỏi để mà ứng dụng cho tương lai của dân tộc.Nhìn vào diễn biến của thời cuộc trong 45 năm từ khi thế chiến thứ hai chấm dứt đến khi Liên-Xô tan rã , ta thấy : “TOÀN BỘ Ý ĐỒ CHIẾN LƯỢC CHỈ TẬP TRÚ VÀO MỘT CÚ LỪA TOÀN DIỆN MÀ THÔI “
Cú lừa ấy có thể tóm gọn như thế này : Tránh khiêu khích Liên-Xô ở Âu-Châu,nhượng Liên-Xô ở các nơi khác trừ Trung-Đông (vì dầu hỏa) để Liên-Xô phát triển khắp toàn cầu đến khi họ không còn kiểm soát được tình hình nữa vì qúa nhiều cam kết trong khi sức mạnh của Liên-Xô chỉ có giới hạn và một xã hội đầy phân hóa về chủng tộc,nên Liên-Xô ngày càng lún sâu vào khủng hoảng để lần hồi đi đến chỗ tan rã khi có sự bảo đảm về an ninh .Trong khi bài toán nước Hán được chuẩn bị như là một đòn đe dọa Liên-Xô từ hướng Thái Bình Dương ; Sắp xếp để nước Hán đứng về phía Mỹ là cả một kế sách đầy ngoạn mục bằng vào việc đổ 500,000 quân Mỹ vào Việt-Nam,trong khi thỏa ước năm 1,954 ở Geneve về Việt-Nam và thỏa hiệp 1,962 về Lào chỉ là một mớ giấy lộn để Bắc-Việt ung dung tung quân xâm nhập Miền Nam để mở rộng chiến tranh Đông-Dương.Khi chiến tranh Đông-Dương mở rộng thì nước Hán bành trướng,thế là nước Hán xâm lăng lân bang.Thế là nước Hán hiện nguyên hình của những kẻ cướp bóc hiện đại đúng theo truyền thống Hán như là một lời nguyền ,như một thứ nghiện ngập vậy.Cho nên biến cố 4-75 là một cú lừa rất ngoạn mục,đó là kế “ THÀNH KHÔNG “ để đẩy cả Liên-Xô lẫn nước Hán vào chỗ trúng kế.
Nhiều bài học cổ đại được đem ra ứng dụng ở đây ; Trước hết là bài học về sự tan rã của Đế-Chế La-Mã khi phát triển quá lớn và quá mau ở cả hai hướng đông cũng như tây,kế đến là bài học về truyền thống xâm lăng Hán hóa của nước Hán.Riêng hai phần này thôi ta cũng có quá nhiều điều để luận bàn về hàng loạt sách lược nhiều khi nhìn thì thấy mâu thuẫn nhau nhưng trong toàn cảnh thì lại rất mực thống nhất trong việc giải quyết từng phần các vấn đề của thế giới trong mỗi thời điểm khác nhau.
Như thế các kế hoạch tình báo về mặt chiến lược được hình thành dựa vào ý đồ chiến lược của quốc gia để biết kẻ thù chính bây giờ là ai,ở đâu,làm sao để quật ngã đối phương mà tạ bị hy sinh ở mức thấp nhất , vẫn bảo toàn được lực lượng và không ngừng mở rộng khả năng để đủ sức ( thậm chí dư sức ) chiến thắng trong trận tới,cũng như phải đủ sức để xây dựng lại thế giới trong tương lai nữa mới được.Những tính toán như vậy mấy ai làm được nếu trí tuệ thấp kém và với một guồng máy xã hội thiếu nền tảng vững chắc.
Dĩ nhiên đối phương khác,thời thế khác,khoa học kỹ thuật tiến bộ hơn thì cách đánh cũng phải khác,cho nên chiến lược về tình báo luôn phải thay đổi sao cho phù hợp với mỗi giai đoạn của chiến lược toàn cầu.Trong suốt gần nửa thế kỷ từ 1,945 đến 1,990 mục tiêu cụ thể của giai đoạn ấy là đánh bại chủ nghĩa bành trướng Nga đội lốt dưới chiêu bài vô sản quốc tế trong khi vẫn âm thầm chuẩn bị đánh bại chủ nghĩa bành trướng Hán tộc kết hợp với nhóm cực đoan Hồi-Giáo.Việc kết hợp của hai thế lực này là điều thật rõ ràng đối với những ai biết tường tận về thế giới (hiếm hoi lắm) vì lịch sử của nước Hán cũng như các mâu thuẫn trầm trọng giữa Hồi-Giáo với phương tây đặc biệt là Do-Thái.Việc đánh Irak và Afghanistan chỉ mới là bước khởi đầu nhằm khống chế vùng này trong khi chờ đợi cho tình hình của nước Hán chín mùi mà thôi.Cho nên về mặt chiến lược mà nói,Hoa-Kỳ chẳng sai lầm gì trong chiến cuộc ở cả hai chiến trường ấy cả,tình báo Hoa-Kỳ chẳng thất bại như các phương tiện truyền thông nói tới đâu.
Nhìn như thế ta đủ thấy tình báo nắm vai trò quan trọng như thế nào đối với các chiến thắng về chính trị , quân sự ,kinh tế…..Cho nên đối với các nhà hoạch định chính sách toàn cầu khôn ngoan và đầy trí tuệ thì việc xử dụng quân đội chỉ là một biện pháp tối hậu cuối cùng mà thôi . Nhưng luôn xử dụng có giới hạn (trong hơn 60 năm qua) như một phương tiện răn đe,ngăn ngừa hoặc đặt điều kiện thương thuyết chứ không phải là phương tiện hủy diệt đối phương.
Nói như vậy để các bạn hiểu thấu tinh thần trách nhiệm của những ai phải gánh vác công việc nặng nề đối với thế giới đầy phức tạp và đầy hỗn loạn trong thời điểm này của lịch sử loài người . Chỉ xã hội dân chủ đích thực,được lãnh đạo đích thực bởi những bộ óc thông tuệ mới có đủ trí tuệ để đề ra một sách lược toàn cầu và một chiến lược về tình báo uyên thâm đến như vậy.Dĩ nhiên vào thời điểm này,các chuẩn bị cho một thế giới tương lai và một cơ cấu tình báo tương lai cũng đã được thiết kế xong rồi.
Kinh nghiệm về việc Liên-Xô lẫn nước Hán đều trúng kế tình báo nặng nề đối với Hoa-Kỳ và Phương Tây nói chung (vì nhiều quốc gia cùng tham gia vào kế sách này tuy ở mức độ khác nhau,thậm chí đóng vai chống Mỹ kịch liệt nữa là khác) bắt nguồn từ chỗ Liên-Xô và nước Hán đều qúa tham lam nên mù quáng ngoạm phải những miếng mồi do Hoa-Kỳ nhử một cách thật khôn khéo.Tôi không đi vào chi tiết việc ấy vì tính cách tế nhị của vấn đề đầy phức tạp này.KẾT QUẢ TẤT YẾU LÀ : HỌ BỊ BẠI TRẬN.
Trong chiến tranh hiểu theo nghĩa rộng nhất của từ ngữ này,khi đã thua trong mặt trận tình báo thì tất yếu sẽ bại trong toàn cuộc chiến;Cho nên tình báo với chính trị phải được giao phó cho những người có đạo đức thật sự,yêu nước yêu người thật sự,trí tuệ cao viễn thật sự .Nhất thiết không thể giao cho những kẻ cơ hội được ,nước nào như vậy đều phải đối diện với khủng hoảng và suy thoái và bị các quốc gia khác khinh thường.Hiện có qúa nhiều bài học về trường hợp điển hình này để mà học hỏi .
5 – TÌNH BÁO VỚI QUÂN BÁO .
Tình báo hiểu theo nghĩa rộng của từ này bao gồm việc tìm hiểu ngọn nguồn về mọi hoạt động của bạn cũng như thù,với bạn thì để ngăn ngừa bạn phản mình,với thù thì phải tìm cách đánh bại chúng để đưa họ vào hướng đi đúng của nhân loại;Có như thế mới bảo đảm được an ninh cho quốc gia và thế giới,cho nên tình báo bao gồm rất nhiều ngành khác nhau như tình báo kinh tế,kỹ thuật,quân sự….Ở đây tôi không đặt ra vấn đề tình báo với phản tình báo,đó là vấn đề chuyên môn của các chuyên viên trong ngành trả lời.
Quân sự là một lãnh vực quan trọng trong việc đánh bại kẻ thù khi mọi phương cách khác không đem lại kết quả,kể cả việc phải gây áp lực để kẻ thù phải chấp nhận một nhượng bộ đúng theo mục tiêu kế hoạch mà ta đề ra (thí dụ oanh tạc Hà Nội 18 ngày đêm cuối năm 1,972,hoặc đánh bại cuộc tiến công của các sư đoàn Bắc-Việt trong mùa hè năm ấy là các thí dụ điển hình của loại chiến dịch quân sự mang ý nghĩa như vậy).Cho nên,ở mọi cấp trong quân đội đều hình thành một bộ phận chuyên lo về quân báo (từ cấp tiểu đoàn trở lên).Mọi tin tức thu thập được nơi chiến trường như tù binh,vũ khí…phải được khai thác nhanh nhất để cập nhật trận liệt về địch (tức là đơn vị địch) để cấp chỉ huy chiến trường biết cách đánh địch thế nào cho đúng với kế hoạch hành quân đã dự liệu.Dĩ nhiên,quân đội có các phương tiện riêng của mỗi cấp để thực hiện các cuộc thám sát nhằm tìm hiểu về tình hình địch như không ảnh,hoặc xâm nhập vào hệ thống truyền tin của địch để biết địch sẽ làm gì,tiếp vận ra sao,lực lượng trừ bị đóng ở đâu? Địa hình địa vật trong vùng để cấp chỉ huy biết tung quân chiếm lấy vùng yếu điểm để khai thác lợi thế về mặt quân sự.Khi bên này biết lợi thế về địa hình thì bên kia cũng biết cho nên tại các điểm sung yếu ấy thường xảy ra các cuộc đụng độ quyết liệt với mức độ hy sinh lớn lao của cả hai bên.
Đó chỉ là tiêu biểu cho các cuộc chiến kiểu cổ điển và ở cấp thường là dưới cấp quân-đoàn khi mà hai bên dàn trận đánh nhau mặt đối mặt.Ở cấp cao hơn cấp quân đoàn như lộ quân chẳng hạn thì quân báo trở nên bao quát trong một vùng phức tạp và rộng lớn nên quân báo có nhiều liên quan đến tình báo chiến lược nói chung.Các cấp chỉ huy các chiến trường như vậy luôn có các cố vấn dân sự đi kèm để hỗ trợ về mặt chính trị cũng như ngoại giao.(chiến tranh cổ điển mà ta nói ở đây mang ý nghĩa thuần túy quân sự như thế chiến thứ hai chẳng hạn).
Chiến tranh lạnh là một cuộc chiến tranh chính trị , kinh tế , ngoại giao , tình báo kết hợp với quân sự nên tướng lãnh chỉ huy ngoài mặt trận thực tế không có nhiều quyền hành trong các chiến dịch quân sự . Quyền quyết định thực sự về mục tiêu của chiến dịch nằm trong tay các cố vấn chính trị dân sự như vị đại sứ,đại diên cơ quan tình báo tại chỗ với các chỉ đạo chặt chẽ từ giới chức cao nhất về chính trị như Tổng-Thống hoặc Thủ-Tướng chẳng hạn.Cho nên các quy luật của chiến tranh cổ điển thực ra chỉ được áp dụng một phần khá nhỏ hẹp trong chiến tranh lạnh cũng như trong cuộc chiến ở Irak , Afghanistan hiện nay.
Như vậy bản chất của chiến tranh đang thay đổi,người lính không phải chỉ được đào tạo để bắn chính xác không thôi mà còn được đào tạo về cách phối hợp với các bô lão trong vùng để bình định vùng trách nhiêm nữa,họ cũng phải sẵn sàng để làm công tác cứu trợ thậm chí cả về giáo dục,y tế hoặc cách ứng dụng các kỹ thuật mới trong sản xuất nông nghiệp nhằm cải thiện đời sống nhân dân trong vùng trách nhiệm.Nếu muốn thành công trong kế hoạch bình định toàn cầu,người lính không phải chỉ là hung thần đối với kẻ xấu kẻ ác mà trên hết họ phải là một “ SỨ GIẢ CỦA HÒA BÌNH VÀ HÒA GIẢI ĐỐI VỚI MỌI DÂN TỘC ,MỌI TÔN GIÁO “ có như vậy nhân loại mới đi vào nền văn minh mới được.
Như thế,bản chất của quân đội đã thay đổi và đang thay đổi sâu sắc.Vai trò của các chính quyền các quốc gia cũng phải tự chuyển mình để mau chóng thích nghi với thế giới mới,
tình báo cũng vậy không thể đi ra ngoài chiều hướng chung này được.Sự hợp nhất nhân loại dẫn đến sự hợp nhất các chính quyền và sự hợp nhất các cơ quan chuyên trách về an ninh trên phạm vi toàn cầu.Đứng về mặt tổ chức mà nói thì tuy các tổ chức tình báo có thể vẫn còn nằm trong các cơ cấu riêng , với hệ thống chỉ huy riêng ;Nhưng mức độ hợp tác giữa tất cả các cơ cấu ấy sẽ ngày càng mở rộng hơn đi vào chiều sâu nhiều hơn không phải chỉ trong phạm vi một quốc gia mà trên quy mô toàn cầu,hoặc liên quốc gia.Cho nên Hoa-Kỳ đã lập ra chức vụ Giám Đốc tình báo quốc gia là vậy ( dường như chức vụ Giám Đốc tình báo quốc- gia hiện hoạt động chưa mấy hài hòa trong khuôn khổ hành pháp Mỹ,có thể có điều gì đó trùng lắp với chức vụ Cố Vấn An Ninh Quốc-Gia thì phải ?)
Tình báo tự bản chất là thống nhất từ trên xuống dưới mới bảo mật được (công tác bảo mật là cực kỳ quan trọng) nên tình báo của mỗi quốc gia tự nó có bổn phận thực hiện các mục tiêu chiến lược đối với quốc gia ấy và bảo vệ quốc gia không bị tình báo bên ngoài xâm nhập thao túng để làm lợi cho chúng .Vấn đề chỉ là : “ bạn ở tầng nào trong một đường dây tình báo thế thôi “.Cho nên trong tình báo,thực tế không có tình báo chiến thuật.Tình báo chiến thuật là ngôn ngữ thuộc quân báo,nhưng trong điều kiện hiện nay của thế giới thì dường như ngôn ngữ này đang từ từ biến mất vì ngay cấp tiểu đoàn đối với quân Mỹ,các nguồn tin thâu thập được trong các cuộc hành quân đều rất nhạy bén nên cần được phân tích thẩm định ở cấp rất cao.Các phương tiện truyền thông hiện nay cho phép các trung tâm đầu não làm việc này chả mấy khó khăn,nhất là khi mà mọi sơ xuất nhỏ cũng có thể bị phanh phui trước dư luận toàn cầu,nên việc kiểm soát chiến trường trở thành một nhu cầu cấp bách.
6 – TÌNH BÁO VỚI CƠ QUAN ĐIỀU TRA HÌNH SỰ.
Tình báo theo quan niệm cổ điển có nhiệm vụ chính là : thứ nhất, chống lại sự xâm nhập của đối phương và cả thế lực bạn vào hệ thống an ninh của quốc gia ,kế đến là tìm cách xâm nhập vào hệ thống an ninh của quốc gia thù địch để biết địch mưu tính gì và ta phải đáp ứng ra sao để quật ngã đối phương bằng việc thực hiện các cú lừa càng lớn càng tốt và nếu cần thì bằng cả biện pháp quân sự (như công tâm,công lương,công thành) nhằm bảo đảm cho chiến thắng toàn diện của ta.Nhưng tình báo cũng xâm nhập vào cả hệ thống an ninh của bạn không nhằm mục tiêu chống lại bạn mà là để biết bạn ta thực sự nghĩ gì?có thể tin tưởng được đến đâu? Để mà chia xẻ những thông tin nhạy bén cũng như chia xẻ trách nhiệm trong các công tác chung đối với các kế hoạch mà bạn ta có thể đóng góp theo khả năng của họ.
Mặc dù trong chính trị,khái niệm về bạn và thù là một khái niệm rất tương đối vì chả có ai là bạn muôn đời hoặc là kẻ thù vĩnh viễn cả,cho nên cách ứng xử giữa các quốc gia với nhau là luôn luôn phải giữ một khoảng cách nhất định mà những người làm chính trị có bản lãnh và những nhà tình báo chuyên nghiệp tự cảm nhận được.Trong quan hệ quốc tế,điều vừa nêu được mặc nhiên thừa nhận như một quy luật bất thành văn ;khi trao đổi ý kiến cũng vậy , các lời phát biểu thường là rất văn hoa với rất nhiều ẩn ngữ để phía đối tác tự hiểu để mà ứng phó.Nhiều khi những lời phát biểu công khai lại không phải là ý thực của phía đối tác vì tính cách tế nhị liên hệ đến quốc gia thứ ba hoặc chiều hướng dư luận tại quốc nội của phía đối tác.Người làm chính trị và tình báo chuyên nghiệp phải có đủ kinh nghiệm với các tin tức được cập nhật để nắm vững cách thức mà phía đối tác suy nghĩ cũng như diễn đạt các suy nghĩ ấy.Trong trường hợp này chính lịch sử của quốc gia đối tác , cùng với quyền lợi về an ninh của họ khi đặt trong mối quan hệ với các quốc gia láng diềng của phía đối tác cho ta một cái nhìn tổng quát về điều mà phía đối tác thực sự muốn.
Nhưng đó chỉ là các hiểu biết tổng quát mà thôi,các cuộc trao đổi đòi hỏi phải biết thật chi tiết về nội tình của phía đối tác mới được ( thí dụ : như cụ thể các mâu thuẫn trong nội bộ của họ,các khó khăn của họ,ai là người đáng để ta ủng hộ để người ấy đứng lên giải quyết các mâu thuẫn nội bộ của phía đối tác để giúp ta đạt được thành quả tối hậu ,nếu phải mua chuộc thì nên như thế nào?.......)Biết nội tình của phía đối tác cũng chưa đủ vì tính khí của các tay độc tài rất là bất thường,cái “ body language “ của họ để lộ một phần trong cái thực của phía đối tác.
Dĩ nhiên , không bao giờ chỉ thương thuyết suông mà đạt được kết quả ngay ; Nhiều khi phải qua trung gian và thường thì cả hai phía đều tung ra các đòn gây áp lực về nhiều mặt nhằm củng cố cho lập trường của mình , cuộc thương thuyết càng lâu dài thì các hình thức gây áp lực càng đa dạng và càng khủng khiếp nhiều khi vài triệu người chết như chơi.
Tôi trình bày vài vấn đề như vậy để nhấn mạnh với bất cứ ai muốn làm chính trị thực sự cho quê hương dân tộc cần nhớ làm lòng và hãy từ bỏ ngay ý định muốn thao túng quyền lực trong khi trí tuệ hẹp hòi,mắc đủ thứ ám khí trong người.Một chút ám khí thôi cũng đủ để mất nước về tay ngoại bang chứ đâu phải chơi.
Như thế khi ta nói đến tình báo ở đây chính là “ BIẾT NGƯỜI BIẾT MÌNH VẬY “.Biết người đã khó,nhưng biết mình lại khó hơn vì chủ quan mù quáng của ta.Muốn chữa bệnh mù quáng đến nơi đến chốn thì con đường duy nhất là : “ DẸP TAN NHỮNG KẺ CƠ HỘI DÙ TẢ HAY HỮU , ĐỂ TRẢ LẠI QUYỀN LÃNH ĐẠO ĐẤT NƯỚC CHO NHỮNG TRÍ THỨC ĐÍCH THỰC TRONG KHUÔN KHỔ MỘT NỀN DÂN CHỦ ĐÍCH THỰC “ Tóm lại là Ban Lãnh Đạo nước Việt ta trong tương lai phải biết nắm thật vững CHUYÊN-CHÍNH NHÂN-CHỦ mới được .Vì bệnh mù quáng này ( tức là bắt khách quan phải đi theo suy nghĩ chủ quan viển vông,có thể là một sản phẩm ngoại lai bệnh hoạn như kiểu chủ nghĩa Cộng-Sản chẳng hạn ) mà nhân loại đã bị hy sinh nhiều và dân ta đã chịu nhiểu khổ ải trong hơn một thế kỷ đã qua.
Như thế , khi nói đến tình báo tức là nói đến các vấn đề đối ngoại ; Đối ngoại thì đã có bộ Ngoại-Giao lo việc này rồi.Không đơn giản như vậy, Bộ Ngoại-Giao chỉ lo về mặt nổi mà thôi , vì là ngoại giao nên thường thì tiếng nói của Bộ Ngoại-Giao lại không phản ảnh thực sự chính sách đường lối của một quốc-gia về nhiều vấn đề quốc tế có thực chất . Dĩ nhiên họ có công việc chính yếu là thăm dò và thương thuyết với phía đối tác về các vấn đề mà hai phía quan tâm ,nếu phát biểu này nọ thì các lời phát biểu ấy là phản ảnh các mối quan tâm ấy.Nhưng các mối quan tâm ấy cũng chỉ mới là một phần nổi trong tảng băng vĩ đại ẩn sâu phía dưới mà thôi , cho nên không bao giờ chỉ có “ THƯƠNG THUYẾT KHÔNG THÔI LÀ CÓ THỂ ĐEM LẠI KẾT QUẢ NGAY ĐƯỢC “ luôn luôn có rất nhiều kế hoạch chính trị đi kèm thì các cuộc thương thuyết mới đem lại một kết quả nào đó .( Xin cứ quan sát mối quan hệ quốc tế là thấy ngay ).
Khi nói đến Cơ Quan Điều Tra là ta nghĩ ngay đến các vấn đề điều tra về tội phạm bên trong một quốc gia .Nhìn thoáng qua thì ta thấy tình báo hải ngoại với việc điều tra tội phạm ở quốc nội chả có dính dáng gì với nhau cả . Đó là kinh nghiệm của thời kỳ trước thế chiến thứ nhất khi mà mỗi quốc gia là một ốc đảo được bảo vệ chặt chẽ như một pháo đài kiên cố về mọi mặt ( kinh tế,văn hóa,chính trị….)Khi ấy các cơ quan tình báo hải ngoại và cả các cơ quan điều tra tội phạm đều ở quy mô hẹp vì : “con người vốn sợ chính quyền nên không muốn dính dáng đến luật pháp và vì vào thời đó,con người ở cả hai xã hội bị trị lẫn thực dân vẫn còn tôn trọng các giá trị cũ,nền tảng xã hội chưa bị tàn phá nhiều ; Khi ấy,quyền lực thực sự nằm trong tay giới tư bản tài phiệt để giới này thực thi chuyên chính tư bản “
Sau thế chiến thứ hai,chiến tranh lạnh nổ ra với các chính sách chiêu dụ các nước mới thu hồi độc lập của cả hai phía qua viện trợ quân sự lẫn kinh tế,du học hoặc di dân để có thêm lực lượng lao đông rẻ cũng như để gài các mầm mống cho một xã hội dân chủ với nền kinh tế thị trường tại các quốc gia đang phát triển ( việc này Liên-Xô dã thất bại hoàn toàn ).Mặt khác các tiến bộ khoa học đã đạt được nhiều thành quả vô cùng lớn lao trong gần 30 năm qua,cùng với đà tan rã của Liên-Xô đã đẩy thế giới đi vào nền kinh tế toàn cầu,nền tài chánh toàn cầu,kỹ thuật toàn cầu…và trong tương lai sẽ hình thành lớp công dân toàn cầu.
Chiều hướng khai phóng về mọi mặt trên phạm vi toàn cầu là không thể đảo ngược được,mặc dù có vẻ có vài tháo lui sau biến cố 9/11,nhưng sự đi lại xuyên quốc gia vẫn nở rộ . Tình hình này đang dẫn đến việc hình thành hàng loạt tổ chức tội phạm hoạt động trên quy mô toàn cầu và thực không có gì để có thể phủ nhận được việc là các tổ chức ấy ngày càng cấu kết với nhau để trở thành thế lực có khả năng khuynh loát cả một quốc gia hay một nhóm quốc gia , thậm chí một vài tổ chức như vậy có sự tiếp tay của một vài quốc gia nào đó và mở rộng sang cả việc buôn bán vũ khí trên quy mô lớn kể cả vũ khí hoặc kỹ thuật bị cấm phổ biến (như công ty 92 của Bắc Triều Tiên,tập đoàn ma túy ở Colombia ,ngay ở Miến Điện thì ma túy ở đó không thể không có sự dính líu đến một hình thức nào đó của tình báo nước Hán như một phương tiện kinh doanh để tạo quỹ mật đồng thời cũng nhằm làm suy thoái các xã hội phương tây về lâu về dài ).
Tội phạm toàn cầu là một thực tế hiển nhiên mà một quốc gia đơn lập không thể ngăn chặn hữu hiệu tận gốc rễ được , cho dù đó là quốc gia cực kỳ tiến bộ như Mỹ . Việc giải quyết đến nơi đến chốn các tổ chức tội phạm có hệ thống này cũng phải là một kế hoạch toàn diện có sự phối hợp và hợp tác trên quy mô toàn cầu mới được . Như vậy lại đặt ra vấn đề ngoại giao có liên hệ đến nhiều quốc gia hiện đang bị các tổ chức tội phạm quốc tế toàn cầu chi phối và hiện rất yếu kém về mọi mặt ; ảnh hưởng trực tiếp là các xã hội ấy thường rất bất ổn,nhưng thế giới còn quá nhiều việc cấp bách cần làm nên các vùng bất ổn ấy chưa bị đụng đến vì e ngại là bứt dây động rừng .
Trong thời gian dài đến mấy chục năm từ khi còn chiến tranh lạnh đến nay,các cơ quan điều tra quốc nội chỉ mới lấy việc ngăn ngừa tại quốc nội là chính , cái gốc là nơi sản xuất và chế biến thì thực tế chưa hề bị đụng đến . Muốn giải quyết vấn đề tận gốc cần hàng loạt chính sách và đường lối có phối hợp từ chính trị,kinh tế đến xã hội trên quy mô toàn cầu mới được .Việc này cũng là gấp rút nhưng chỉ sau khi nguyên ủy của bất ổn toàn cầu được giải quyết xong ở bước căn bản đầu tiên thì khi đó việc giải quyết các tổ chức tội phạm trên quy mô toàn cầu mới có thể tiến hành trên quy mô lớn được.
Tội phạm toàn cầu không ngừng ở vấn đề vừa nêu vì tình báo của mọi quốc gia nay có vỏ bọc khá vững chắc nhờ vào luật quốc tịch nay được mở rộng cũng như các cuộc đầu tư sang nhượng các công ty,kể cả các định chế tài chánh của các quốc gia (M@A ,merger and acquisition ) ngày càng sảy ra trên quy mô lớn,điều này làm cho lực lượng lao động có kỹ thuật cao có khả năng lưu động rất cao. Thế là tình báo ngảy vô để ăn cắp kỹ thuật và xâm nhập vào các hệ thống được coi là rất nhạy bén đối với an ninh của quốc gia .
Mọi nơi trên thế giới đều chứng kiến việc : “ tội ác tại một quốc gia có khuynh hướng lan ra bên ngoài , trong khi tình báo đối phương có khuynh hướng xâm nhập vào bên trong quốc gia “.
Muốn giải quyết tình hình này thì : “ tình báo hải ngoại và cơ quan điều tra quốc nội phải phối hợp mật thiết với nhau ( mình với ta tuy hai mà một,ta với mình tuy một mà hai ). Dĩ nhiên,ở quốc nội thì cơ quan điều tra là chính,nhưng ở hải ngoại thì tình báo thông qua sứ quán tại chỗ là chính..
Kỹ thuật thu thập tin tức tình báo ngày nay đã khác rất nhiều so với thời kỳ cách nay 30 năm ; Những người được gài vào hàng ngũ đich hiện nay là hiếm hoi và rất nguy hiểm vì địch có thể tương kế tựu kế gài ngược lại,thay vào đó các vệ tinh do thám cự kỳ hiện đại sẽ làm cái công việc mà ngày xưa các nhân viên được gài vào hàng ngũ địch phải làm. Như vậy hàng ngũ chuyên tại các trung tâm thu thập và phân tích dữ kiện mới đóng vai trò trụ cột trong việc giải đoán các tin tức được cập nhật trong thời gian mau nhất để đưa ra các quyết định tức thời rất mau chóng trong khi địch vẫn chưa hiểu về tình hình thực tế trong nội bộ của địch chứ nói gì đến tình hình đối phương . Họ chết mà chẳng hiểu chết vì sao mới là cái thần sầu của chiến tranh hiện đại..
Mật mã cũng vậy,ngày xưa mật mã được cấp trên giao cho cơ quan cấp dưới theo một quy định nào đó nên thường hay đi theo một thói quen nhất định nên dễ bị phía đối phương khám phá . Trong thế chiến thứ hai Anh và Mỹ đã phối hợp sản xuất máy dò tìm và đọc được mật mã của cả Đức và Nhật nên trước khi thế chiến nổ ra thì thực tế phe Trục đã thua trận rồi ; Trong chiến tranh Viêt-Nam,mọi điện đàm của Hà-Nội kể cả các phiên họp của Bộ Chính-Trị Đảng CSVN thì Hoa-Kỳ đều biết rõ,hơn 30,000 cán binh cộng-sản gài ở Miền Nam thì người Mỹ biết ngọn nguồn và tình báo VNCH được thông tri khá đầy đủ ; Ngay từ năm 1,959 khi Hà-Nội hop quyết định thành lập Đoàn 559 để đưa người xâm nhập Miền Nam thì chỉ ngày hôm sau là Hoa-Thịnh-Đốn đã có đầy đủ bản văn. Nói vài điều sơ lược như vậy chỉ với mục đích nhấn mạnh đến tầm quan trọng của mật mã cũng như khám phá ra mật mã của đối phương.
Mật mã ngày nay là mật mã điện tử trong một hệ thống hoàn chỉnh và khép kín ; nên ai có kỹ thuật cao hơn thì người ấy bảo mật tốt hơn và xã hội nào vững chãi hơn thì xã hội ấy được phòng vệ chặt chẽ hơn,chả có ngoại lệ nào cả . Quốc gia có kỹ thuật cao hơn hẳn đối phương thì sự xâm nhập vào hệ thống mật mã của đối phương là một điều có lẽ không mấy khó khăn . Với điện thoại di động ngày nay,việc định vị người đang điện đàm là một việc qua dễ ,nên đã ít ra là ba lần Bin Laden nằm trong tầm bắn của lực lương đặc biệt Pháp ở Afghanistan nhưng lệnh từ Hoa-Thịnh-Đốn không cho bắn.
Trình bày vắn gọn như vậy để nhấn mạnh với các bạn rằng : “ ngày nay chỉ một trung tâm thu thập tin tức và phân phối tin tức có chọn lọc đến cơ quan nào thực sự cần thiết để họ hành động theo một chỉ thị cụ thể và rất rõ ràng.” . Như thế trong thực tế thì nhiều cơ quan tình báo trong một quốc gia đã thống nhất , phần vụ thi hành có thể khác nhau vì vấn đề nào cũng có liên hệ đến công-pháp quốc tế hoặc Luật Hiến-Pháp cả cho nên để các cơ quan tình báo chuyên ngành ấy xử lý thì thuận hơn.
7 – TÌNH BÁO VỚI THINK-TANK
Viện nghiên cứu là nơi tập trung những chuyên gia mẫn tiệp nhất của quốc gia , viện nghiên cứu có viễn kiến về đủ mọi vấn đề của thế giới và dự kiến hướng đi của quốc gia thậm chí của cả nhân loại ; Cho nên viện nghiên cứu mới thực sự đưa ra các hướng dẫn cụ thể đối với đất nước cũng như các Bộ thuộc chính phủ , cũng như các khuyến cáo đối với các vị dân cử,thậm chí cả với các chánh án nơi tòa án trước các vấn đề tế nhị .
Dĩ nhiên , các cuộc tranh luận bên trong nội bộ các cơ quan nghiên cứu là gay gắt lắm nếu để ý trên truyền hình Mỹ thì thỉnh thoảng các khía cạnh của cuộc tranh luận gay gắt ấy được để lộ ra ; Nhưng dù có tranh luận thế nào chăng nữa thì khi quyết định là họ quyết định dựa vào các dữ kiện chính xác nhất mà họ có được vào thời điểm ấy và luôn có dự trù các biện pháp dự phòng để đáp ứng kịp thời với các thay đổi bất ngờ , mặc dù việc này sảy ra nơi các cơ quan thi hành nhiều hơn là tại các viện nghiên cứu vì viện nghiên cứu nhìn vấn đề trong đường dài .
Như thế tình báo với viện nghiên cứu như bóng với hình không thể rời nhau nửa bước,các viện nghiên cứu là nơi quy tụ các học giả am tường lịch sử,hiểu rõ cá tính của mỗi dân tộc cũng như các mâu thuẫn và ý đồ của mỗi ban lãnh đạo của mỗi quốc gia,các ý đồ ấy sẽ ảnh hưởng đến cục diện toàn cầu ra sao và các quốc gia khác như thế nào?Nếu muốn giải quyết tình hình thế giới thì phải làm sao trong dài hạn để từng bước đưa các quốc gia ấy đi vào dòng chính mà nhân loại nhất thiết phải đi theo.Dĩ nhiên,tài nguyên có giới hạn nên việc giải quyết vấn đề toàn cầu phải đi theo một thứ tự có lớp lang,điều đó sẽ đặt ra các ưu tiên như khi cho nổ ở vùng này thì phải kềm chế vùng khác để biến động không thể lây lan làm cho kinh tế của ta bị ảnh hưởng đến đỗi bị suy yếu đi đến mức độ làm cho ta không còn kiểm soát được tình hình nữa.
Như thế chiến lược và mưu kế được hình thành , chuẩn bị của mọi cơ quan kể cả các đại công ty hoặc chính quyền địa phương các cấp đều nhất nhất tuân thủ theo một đường hướng như vậy,cho nên luôn thống nhất trong mọi kế hoạch,lúc nào cũng sẵn sàng để đáp ứng với mọi tình huống bất ngờ có thể sảy ra . Nếu không thông hiểu các vấn đề như vậy ta dễ dàng trách cứ thế này thế nọ và dễ nghĩ rằng họ hành động không nhất quán,thực ra chính ta sai chứ chẳng phải họ lầm đâu.Rất nhiều quốc gia đã trúng kế nặng nề mà chẳng hay đấy,khi hay biết thì đã qua trễ không còn cơ hội để sữa chữa sai lầm nữa.
Ta đã nói đến chính lược cũng như chiến lược,tất cả đều từ đây mà ra . Nhưng chính lược được một số học giả có uy tín quốc tế viết sách hoặc diễn thuyết nơi các diễn đàn quốc tế để nói về rất nhiều vấn đề liên quan đến tương lai để hướng dẫn cách suy nghĩ của lớp trí thức trẻ tại khắp nơi trên thế giới để 20 hoặc 30 năm tới họ sẽ đóng góp vào việc làm thay đổi não trạng của cả một tầng lớp nhân dân toàn cầu . Có như vậy thì mới thống nhất nhân loại được.
Chiến lược là một dự án cụ thể hơn hẳn với một hướng đi được vạch ra rất rõ ràng với các tình huống được dự kiến để các cơ quan căn cứ vào đó mà chuẩn bị . Đối với các cơ quan tình báo thì việc chọn một nỗ lực chính cho mỗi thời kỳ là cực kỳ quan trọng ; Vì tài nguyên có hạn nên không thể tập trú vào quá nhiều mục tiêu cùng một lúc được,làm như vậy hiệu năng sẽ giảm và không thể tạo ra chiến thắng tối hậu được. Trong khi kế hoạch lớn được xây dựng như nỗ lực chính thì các nơi khác có thể mở rộng và đặt nền tảng cho các quan hệ với mọi phía liên quan để khi cần thì có thể dụng được ngay.
Thực tế thì mọi cơ quan tình báo trên thế giới đều biết điều vừa trình bày nhưng họ không làm được vì trí thức của họ không có các nền tảng học thuật vững chắc , nhưng quan trọng hơn hết chính là ở chỗ : “ tình báo của họ là lãnh vực độc quyền của nhóm nhỏ muốn độc quyền trong quyền lực,nên không bao giờ chịu chia sẻ tin tức với những người mà họ coi là vòng ngoài , và họ cũng sẵn sàng qua mặt các giới chức chính trị để khỏa lấp sự yếu kém trong tổ chức của họ “ . Thực tế thì muốn đánh giá một tổ chức tình báo cứ xem các chuyên viên phân tích tình báo của mỗi quốc gia là thấy ngay sức mạnh của quốc gia ấy ngay thôi.
“ TÌNH BÁO KHI ĐÃ GẪY ĐỔ THÌ CHẢ CÒN GÌ ĐỂ BÀN NỮA,TAN RÃ ĐANG Ở NGAY NGƯỠNG CỬA. “
“ THIẾT LẬP ĐƯỢC MỘT HỆ THỐNG TÌNH BÁO HỮU HIỆU THẬT SỰ , LUÔN TRUNG THÀNH VỚI QUỐC GIA CHỨ KHÔNG PHẢI MỘT AI ĐÓ LÀ ĐIỀU KHÓ NHƯNG KHÔNG PHẢI LÀ KHÔNG THỂ LÀM ĐƯỢC “
8 – TÌNH BÁO VỚI NHÂN-DÂN.
Thiếu sự cộng tác chân thành của nhân dân thì tình báo không thể hữu hiệu được,an ninh không thể vững chãi được ; Vấn đề là làm thế nào để nhân dân ý thức được độc lập dân tộc và quyền lợi sống còn của quốc gia để họ tự nguyện đóng góp công sức của họ vào việc chung của đất nước . Muốn vậy : “ chính quyền phải vì dân và do dân mới được , chính quyền phải công chính đích thực mới được , chính quyền phải trong sáng và tuyệt đối không tham nhũng mới được , chính quyền phải thực sự chăm lo cho dân và tuyệt đối bảo vệ dân mới được “
Nếu tình báo phản lại dân thì tình báo trở thành kẻ thù của nhân dân để phục vụ cho một thứ tổ chức tội ác trá hình , nước sẽ mất về tay ngoại bang . Cho nên sự tan rã của một chế độ cầm quyền trước hết và trên hết được đánh dấu bằng sự tan rã của tổ chức tình báo quốc gia . Điều này được thể hiện rất rõ nét vào năm 1,990 khi tất cả các cựu và đương kim Tổng Bí Thư ĐCSVN dẫn nhau qua dự hội nghị Thành-Đô ( thuộc tỉnh Tứ-Xuyên ) mà không hề bàn luận gì cả ( cứ y như đi dạo phố vậy) . Việc này sảy ra khi Trường-Chinh,Lê-Đức-Thọ,Đinh-Đức-Thiện và một số cán bộ tình báo cao cấp của Hà-Nội bị chết với các nguyên do không rõ ràng ; Từ đó chế độ CS ở Hà-Nội đã công khai bán nước cho Tầu rồi chứ đâu phải chờ đến khi ký hiệp ước về biên giới.
Như vậy câu hỏi được đặt ra : “ thế nào là tình báo nhân dân “.
Câu trả lời cũng đơn giản thôi : “ làm thế nào để nhân dân tham gia vào việc giữ gìn an ninh lãnh thổ và một lòng bảo vệ quyền lợi của quốc gia “.
Giáo dục toàn dân đúng mực về tầm quan trọng của an ninh tình báo sẽ giảm bớt được rất nhiều chi phí cho lãnh vực đầy tế nhị này , nhưng nhân dân phải là nhân dân có trí thức cao , kỷ luật và hết lòng yêu nước thương nòi mới được. Những người CS cứ hay huênh hoang tự đắc khi luôn luôn nói : “ cái gì cũng nhân dân cả “, cách nói ấy thực ra chỉ là phương pháp hù dọa nhân dân để nhân dân sợ nên không dám chống đối nhóm cầm quyền man rợ này mà thôi. Hãy nhìn thật kỹ vào guồng máy an ninh dầy đặc hiện nay,một công an canh giữ bao nhiêu gia đình một cách công khai trong khi an ninh trật tự ngày càng suy đồi , đạo đức trở thành xa xỉ với chế độ ấy , những kẻ vô lại múa gậy vườn hoang , chính quyên toa rập với toàn kẻ xấu thì làm sao những người còn chút lương tri không ngao ngán sao được . Cho nên trong chế độ độc tài đảng trị không bao giờ hiện diện một hình thức nào đó của tình báo nhân dân.
Vậy ở Mỹ có tình báo nhân dân không ? Nước Mỹ rất tư bản như vậy mà lại có tồn tại một dạng kín về tình báo nhân dân đấy . Cứ nhìn trên xa lộ,nếu có truyện gì sảy ra thì người lái xe đua nhau báo cho cánh sát .Cái rất hay của họ là chả thấy bóng dáng cảnh sát đâu,thế mà có truyện gì thì cảnh sát có mặt tức thì để bảo vệ người dân . Khi họ biết bảo vệ an ninh khu vực,suy rộng ra thì ta phải hiểu rằng : “ họ sẵn sàng hợp tác với các cơ quan chức năng để bảo vệ quyền lợi của nước Mỹ và cũng là quyền lợi của cá nhân và gia đình họ “.
Nhưng cơ quan tình báo hữu hiệu nhất là Mosad tức là tình báo Do-Thái ; Người Do-Thái uất hận vì hơn 1,000 năm bị Ai-Cập đô hộ biến thành nô lệ để xây dựng các kim tự tháp cộng với gần 2,000 năm lưu vong không có tổ quốc,họ tin vào sứ mệnh mà chúa trời đã giao phó cho người Do-Thái qua Abrahams và Moisen ,họ tôi luyện cho ý chí quyết khôi phục lại quốc gia Do-Thái .Cho nên dù sống ở bất cứ đâu trên thế giới,đã là Do-Thái thì phải theo Do-Thái giáo và phải biết tiếng Hebrews ,không một ngoại lệ nào được chấp nhận cả ; họ lại sống khắp nơi trên thế giới và đã đóng góp nhiều cho khoa học kỹ thuật của thế giới đồng thời họ cũng thành công lớn trên thương trường thế giới để hình thành cả một mạng lưới tai mắt bao phủ khắp toàn cầu . Nên khi có điều kiện kết hơp thành một quốc gia , họ tạo ngay được các thành quả lẫy lừng và cơ quan tình báo Mosad của họ trở thành một cơ quan tình báo hữu hiệu nhất toàn cầu hiện nay dựa trên sự kết hợp giữa tình báo chuyên nghiệp với tình báo nhân dân tại chỗ.
9 – TỔ CHỨC TÌNH BÁO.
Tổ chức tình báo của mỗi quốc gia tùy thuộc vào tầm ảnh hưởng của quốc gia ấy với thế giới về an ninh,kinh tế , khoa học kỹ thuật cũng như về vị trí quốc tế mà quốc gia ấy muốn nhắm tới . Thế lực tình báo lớn nhất có khả năng chi phối toàn cầu vẫn là Hoa-Kỳ,các quốc gia khác đều có khuynh hướng tổ chức tình báo thành hai cơ quan riêng biệt là cơ quan tình báo hải ngoại và cơ quan tình báo quốc nội với hai chức năng cụ thể cũng như địa bàn hoạt động riêng biệt . Khi một đối tượng ngoại quốc hoạt động tình báo ở trong nước ta thì cơ quan phản gián ( tức là tình báo quốc nội ) trách nhiệm ,trong khi cơ quan tình báo hải ngoại lo xâm nhập cũng như thu thập mọi dữ kiện liên quan đến các quốc gia khác ( bạn cũng như thù ).
Như cơ quan tình báo Anh chẳng hạn, ngoài Scotland yard phụ trách về hình sự còn cơ quan MI 5 phụ trách tình báo quốc nội và cơ quan MI 6 phụ trách hải ngoại , nhưng Do-Thái thì Mosad phụ trách hải ngoại,ở quốc nội thì Do-Thái không phải lo lắng gì nhiều vì người Do-Thái không có thói quen phản quốc và tội phạm hình sự cũng rất ít sảy ra,đối xử với người Palestine hiện sống trong lãnh thổ Do-Thái không phải là mối lo chính của Do-Thái . Vấn đề là vùng Tây Ngạn,Gaza,Syria, Hamas và Herbollas ,các vấn đề ấy quân báo Do-Thái giữ vai trò chủ chốt . Thực ra thì cả ba cơ quan trên đối với Do-Thái trong thực tế kết hợp làm một và được lãnh đạo chặt chẽ bởi chính phủ Do-Thái , mọi thông tin được chia xẻ đầy đủ - chính xác và được cập nhật – với ban lãnh đạo của cả hai đảng chính trị và quyết định chính trị được quyết định bởi lãnh đạo của cả hai chính đảng ấy.
Tổ chức tình báo mỹ quá rộng lớn nên thực sự khó ai biết đầy đủ về các tổ chức liên hệ,nhưng như những gì đã được các phương tiện truyền thông Mỹ nói tới thì họ có đến 16 cơ quan tình báo khác nhau . Ngoài Cơ-Quan Điều tra Liên Bang ( FBI ) nhiều Bộ đều có cơ quan tình báo riêng phụ trách các lãnh vực liên quan đến hoạt động của Bộ liên hệ , như Bộ Ngân-Khố có cơ quan ATF chuyên trách về rượu và súng đạn cũng như các tội phạm về tài chánh ; Người Mỹ quan niệm cũng đúng thôi vì mọi tội phạm đều có nguồn gốc liên hệ đến tiền bạc ,bỏ tù không thôi chưa đủ , phải tịch biên toàn bộ tài sản của những kẻ liên quan thì chúng mới biết sợ và phải trừng phạt cho đến khi chúng không còn dám tái phạm nữa mới được ( số tù ở Mỹ rất nhiều là do các tội phạm thường chứ không phải là tội phạm có tổ chức).Nhưng ta cần lưu ý đến vai trò của Cơ-Quan An-Ninh Quốc-Gia ( National security agency ) ,Cơ –Quan Kiểm Thính Quốc-Gia ( National reconnaissance agency ) Hội Đồng An Ninh Quốc-Gia (National Security Council ) và Hội Đồng về chính sách đối ngoại . Tất cả các cơ quan đầu não này tạo thành một cơ cấu quá lớn qúa phức tạp nên ta không thể luận bàn được.
Mặt khác,về mặt chuyên môn tôi không dám lạm bàn ở đây vì hoat động của mỗi cơ quan khác nhau và ưu tiên của mỗi quốc gia cũng khác nhau nên chỉ khi nào đi vào công tác cụ thể thì mới bàn được.
10 – BÀN THÊM VỀ CÁC TỔ CHỨC PHI TÌNH BÁO.
Người thường không thể đánh giá về tình báo với an ninh được ; Chỉ những ai thực sự am tường lịch sử,hiểu rõ ngọn nguồn tình hình quốc tế và quốc nội cũng như hướng đi chung của nhân loại mới có thể đánh giá về tình báo và định hướng đi cho các cơ quan tình báo được . Chính trị nhìn tổng quát là “ NGHỆ THUẬT CAI TRỊ Ở MỨC CAO NHẤT NÊN TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC PHÉP SAI LẦM “ ,cho nên trong chính trị -mà tình báo là bộ phận rất quan trọng – phải được luôn luôn giám sát và đánh giá về mọi khía cạnh liên hệ đến hoạt động của các cơ quan và những ai liên hệ trực tiếp hay gián tiếp đến các tổ chức ấy để bảo đảm an ninh cho toàn xã hội.
Thực không dễ gì đánh giá về hoạt động tình báo của các quốc gia khác vì ở đâu cũng vậy,quốc gia nào cũng thế lúc nào ta cũng phải giả định rằng : “ Ngoài các tổ chức chính thức,luôn tồn tại những tổ chức không chính thức hoạt động như những hiệp hội tư nhân thường là có khả năng thiết lập các đường dây có ảnh hưởng lâu dài đối với một vùng nào đó “ . Cho nên cơ quan tình báo quốc gia “ PHẢI RẤT TỈNH TÁO VỚI CÁC TỔ CHỨC NHƯ VẬY MỚI ĐƯỢC , KHÔNG PHẢI CHỈ ĐỂ NGĂN CHẶN KHÔNG THÔI MÀ CÒN PHẢI THEO DÕI ĐỂ HÓA GIẢI CÁC HỆ LỤY DO CÁC TỔ CHỨC NHƯ VẬY GÂY RA “ Cho nên hoạt động tình báo luôn biến đổi thiên hình vạn trạng - nhất là trong điều kiện của nền kinh tế toàn cầu hiện nay –nên hoạt động tình báo nếu quá quy ước ,tức là đóng khung trong tổ chức chặt hẹp , sẽ không bao giờ có thể bảo đảm an ninh cho quốc gia trong đường dài được .TA GỌI ĐÓ LÀ TÌNH BÁO VĂN-HÓA VỀ MẶT CHIẾN -LƯỢC.
Như vậy nếu biết bảo vệ an ninh cho quốc gia về văn hóa,kinh tế,chính trị trước các đợt tấn công không tiếng súng ấy – mà trong điều kiện hiên nay của thế giới thì ta không thể cấm cản được – thì nhiều hình thức phản tình báo về mặt văn hóa cần phải được thực thi bởi các trí thức đích thực , để họ lọc lựa lấy cái hay nhất mà các trào lưu ấy đem lại nhằm kết hợp với cái hay của ta để tạo thành trào lưu của ta .
Khi quốc gia suy đồi thì các nọc độc văn hóa do ngoại bang cấy vào càng nhiều , việc tiêu trừ các nọc độc ấy không dễ dàng chút nào cả .’ AN NINH CỦA MỘT QUỐC GIA BAO GỒM NHỮNG CÁI CÓ THỂ NHÌN THẤY VÀ RẤT NHIỀU CÁI KHÔNG THỂ NHÌN THẤY NGAY ĐƯỢC “ nên cần có sự đóng góp tiếp tay của rất nhiều trí thức thuộc mọi lãnh vực mới được .
Như thế, tuy tình báo là lãnh vực chuyên biệt , nhưng người lãnh đạo khôn ngoan nhất là người có khả năng kết hợp được sự đóng góp của nhiều người khác bên ngoài lãnh vực chuyên môn này để thực hiện các kế sách chống đỡ hữu hiệu sao cho phù hợp với công pháp quốc tế cũng như các mối quan hệ song phương cũng như đa phương..Sự chống đỡ hữu hiệu nhất vẫn là : “ LÀM THẾ NÀO ĐỂ DÂN TRÍ THẬT CAO VỚI MỘT LÒNG YÊU NƯỚC CHÂN THÀNH ,HIỂỦ BIẾT SÂU RỘNG VỀ HƯỚNG ĐI CỦA NHÂN LOẠI “ (đó chính là mục tiêu tối hậu của Diễn-Đàn này vậy) .
Nhiều người tưởng rằng tôn giáo là phương cách chống đỡ tốt nhất , chưa chắc đã đúng nhất là đạo ở phương Đông giải thích thế nào cũng được nên rất dễ bị lạm dụng cho các mục tiêu chính trị , trong khi đa số dân ta tin ở đạo thờ ông bà , cơ cấu tổ chức của Phật-Giáo lại rất mỏng manh nên rất dễ bị xâm nhập. ( về phương diện an ninh,ta phải rất cẩn thận đối với các trào lưu như vậy mới được).
11 - ĐÁNH GIÁ SƠ VỀ TÌNH BÁO HAI MIỀN
Muốn đánh giá về tình báo CSVN cũng như VNCH ; trước tiên và trên hết ta cần đứng vững trên lập trường dân-tộc đích thực,kế đến cần hiểu cuộc chiến tranh lạnh vừa qua,đồng thời.nhìn vào tiềm năng của tổ chức tình báo CSVN hiện nay (vì VNCH không còn nữa) liệu có thể đáp ứng được gì cho tương lai hay không ?
Khi chính trị đã sai thì tình báo có giỏi cũng rất khó cứu vãn được tình hình,chính trị đúng thì khó lòng tình báo đi sai được lắm .Cho nên khi xét về tình báo của hai miền trước 1,975 cũng như tiềm năng của tình báo CS hiên nay ; Chúng ta cần đặt cả hai tổ chức ấy trong bối cảnh của chiến tranh lạnh , bởi vì cả hai tổ chức ấy là sản phẩm của thời kỳ chiến tranh lạnh với cuộc đối đầu của hai khối CS và Tư Bản trên mảnh đất quê hương thân yêu của chúng ta với nhiều mưu kế thâm độc nhằm quật ngã Liên Xô trong chiến lược bành trướng của Liên-Xô dưới chiêu bài Xã-Hội Xã-Hội Chủ Nghĩa.
Thực ra thì LX chẳng có mưu kế gì thâm sâu đâu,nước Hán ngày nay cũng vậy . Họ muốn bành trướng theo đúng truyền thống của họ trong khi chủ nghĩa bành trướng đã bị lịch sử đào thải trong thực tế khi các quốc gia đều ý thức được tinh thần độc lập và tự chủ.Đối diện với chủ nghĩa bành trướng dù từ đâu tới , ngụy trang dưới bất kỳ danh nghĩa gì ; Hoa-Kỳ chỉ nói về tự-do và dân-chủ trên quy mô toàn cầu.Tự-do và dân chủ mới là bảo đảm vững chắc nhất cho sự sung mãn của nước Mỹ và cả thế giới để nước Mỹ hợp nhất thế giới dưới sự lãnh đạo của Mỹ . Cho nên kế sách của Mỹ được tính toán trên đường dài 100 năm , bằng vào việc quật ngã LX trước tiên sau đó là nước Hán .
Trước hết Mỹ không ủng hộ hội Quốc-Liên vì điều này đồng nghĩa với việc đồng ý với việc kéo dài thêm sự thống trị của Âu-Châu cổ với phần còn lại của thế giới , như thế là một sự đe dọa đối với sự thịnh vượng của nước Mỹ về lâu dài , trái với tinh thần tuyên ngôn độc lập Mỹ và cuối cùng đẩy thế giới đến chỗ đối đầu toàn diện giữa phương Tây với Phương Đông . Thế-giới đi đến chỗ tan rã thật sự không thể cứu chữa được nữa.
Với chủ nghĩa CS do LX tung ra nhằm quy tụ thế giới bị trị dưới quyền điều động của LX vào một mối , LX hy vọng sẽ đập tan Tây-Âu trong canh bài này ; Muốn vậy phải mượn tay người khác để đánh LX trực diện về mọi mặt để LX yếu đi ,Hitler với phe Trục được tương kế tựu kế để làm việc này (cho nên ngày nay có một số người Mỹ có uy tín thỉnh thoảng ca ngợi Hitler là theo ý này) . Khi thế chiến chấm dứt với sự bại trận của phe Trục sẽ tạo điều kiện để LX bành trướng về mọi phía ; Điều này chả làm cho các nhà hoach định chính sách ở cấp cao e ngại vì bài học La-Mã khi xưa còn sờ sờ ra đó khi La-Mã bành trướng quá mau nên không đủ sức để kiểm soát tình hình nữa và đi đến chỗ tan rã rừ bên trong . Khi đế quốc LX mở rộng qúa nhanh nên mất hướng và không dủ phương tiện cần thiết để thực hiện các cam kết ngày càng vượt quá khả năng của LX trong khi kẻ thù hung hiểm nhất của LX là nước Hán ngày càng để lộ tham vọng bàn trướng.. Hoa-Kỳ chơi canh bài này rất hay nhưng cũng để lại nhiều tai tiếng về mặt đạo đức mà điển hình là : “ người Mỹ đã thí VNCH cho kế thành không của họ “.
Như vậy khi chính trị của LX và cả nước Hán ngày nay đã đi sai thì cơ quan tình báo của họ không thể nào có thể trở thành cơ quan tình báo giỏi được ; Họ đã đầu tư nhiều vào lãnh vực này nhưng sự chuyển hướng của tình hình thế giới đã làm cho các cơ quan tình báo ấy mất mát nhiều tiềm năng mà “ TIỀM NĂNG TÌNH BÁO LÀ MỘT VỐN QUÝ CỦA MỖI QUỐC-GIA “.
Dĩ nhiên các cơ quan tuyên truyền của họ luôn nói đến các thành quả , nhưng cũng chỉ là các thành quả phiếm diện bề ngoài mà thôi . Lợi đụng tính tham lam và nóng lòng muốn thắng mau nên họ đã trúng kế tình báo của Mỹ dài dài. Xin kể vài thí dụ : LX ăn cắp kỹ thuật Mỹ và Tây-Âu,Hoa-Kỳ cứ tương kế tựu kế cho LX ăn cắp đồ dổm,LX cũng làm ra được các vũ khí như vậy nhưng chỉ được khoảng 80% tính năng kỹ thuật mà thôi ; LX muốn đánh vào Nam Triều-Tiên ,Mỹ nghênh chiến toàn diện nhằm bảo vệ khu chế xuất quân cụ và điểm tiếp vận Nhật-Bản ; LX muốn đánh vào Đông-Nam-Á Mỹ đổ 500,000 quân vô để ngăn chặn với ý đồ chiến lược là đặt Trung-Quốc trước sự chọn lựa hoặc Mỹ hoặc LX ; Nếu chọn LX , nước Hán tan tành bình địa ; Khi Hán chọn Mỹ thì cục diện chiến trường thay đổi có lợi cho Mỹ là chiến tranh lạnh kết thúc mà không phải dùng đến vũ khí nguyên tử.
Đó chính là bối cảnh chi phối chính trị và tình báo hai miền Nam Bắc Việt-Nam .
CSVN hiển nhiên là một mũi nhọn tiến công của cả LX lẫn Hán xuống phía Đông-Nam-Á ,nhưng LX hoàn toàn không có lợi thế về địa dư cũng như về văn hóa nên các nỗ lực của LX thực ra là làm lợi cho Hán . Khi mối liên hệ Nga Hán còn tốt thì Hà Nội tương đối dễ thở , khi mối liên hệ Hán Nga xấu đi thì Hà Nội cố đu dây và ngả về phía nào tung áp lực mạnh hơn.Như vậy,kể từ khi nắm được chính quyền đến nay, ĐCSVN hoàn toàn mất tự chủ trong chính sách đối nội cũng như đối ngoại . Họ cũng phạm một thứ bệnh tâm lý như quan thầy của họ đó là mù quáng và nóng vội nên đã đem cả dân tộc ra làm công cụ cho ngoại bang . Đó là một tội rất nặng với dân tộc.
VNCH khác biệt rất nhiều với CSVN ; Dù chiến tranh khốc liệt,nhưng các quan chức VNCH thời nào cũng vậy hiểu là trong cuộc chiến chống chủ nghĩa cộng-sản đầy cam go vẫn tồn tại một hình thức ngấm ngầm nào đó của điều mà người VNCH gọi là sự thao túng quá đáng của Hoa-Kỳ vào các vấn đề của VNCH . Chúng ta hiểu rõ lý do khiến Hoa-Kỳ tuyệt đối thao túng tình hình của Miền Nam trước 1,975 so với nhiều nơi khác trên thế giới trong thời chiến tranh lạnh chỉ vì Mỹ muốn thực hiện trọn vẹn kế thành không nhằm dụ LX và cả Hán đi vào tử địa là Đông-Dương (vùng đất này về phong thủy và chiến lược được gọi là địa linh) cho nên sức mạnh của VNCH thực ra chỉ được xây dựng như một giải pháp phòng hờ , như một lực gây áp lực trong cuộc thương thuyết bí mật giữa Mỹ với Hán trong suốt 18 năm sau cuộc chiến Triều-Tiên (1,950-1,953). Cho nên khi cần thì Mỹ cung cấp tối đa tin tức tình báo cho VNCH và quảng bá VNCH như một thế lực quân sự hùng mạnh trong vùng,khi không cần nữa thì Mỹ quay lưng lại và chấm dứt việc yểm trợ về mọi mặt cho VNCH.
Chính giới VNCH và nhiều người hằng ưu tư về an nguy của VNCH hiểu rõ vấn đề này lắm , nhưng không thể làm gì hơn được ngoài việc cố tìm những ngã khác để tồn tại theo một cách nào đó . Nhưng các ngã khác đều bị bít kín cả cho nên các nỗ lực ấy đều trở nên vô vọng để dẫn đến biến cố 30-4-75 như ta đã thấy.
Khách quan mà nói , người miền Nam thực tế rất yêu nước và có trí tuệ hơn hẳn cánh miền Bắc theo cộng sản ; Trong cuộc chiến kéo dài từ năm 1,946 đến nay tức là đã hơn 62 năm , chính nghĩa Quốc-Gia luôn phải đối diện cùng một lúc với hai thế lực rất hung hiểm : “ Đó là thế lực CS Nga với Hán thông qua ĐCSVN và thế lực Hoa-Kỳ muốn dùng VN như một đòn cân não chiến lược trước hết nhắm vào LX nhưng trong đường dài là nhắm vào nước Hán “. Cho nên dù phải tham chiến nhưng VNCH nói chung không gây ra quá nhiều tổn hại cho dân tộc so với cánh CS ở Hà-Nội. Vả lại VNCH trên danh nghĩa là một quốc gia đân chủ và tự do nên bất cứ biện pháp an ninh hay tình báo nào được áp dụng ở Miền Nam trước 75 cũng phải tuân thủ các quy định tối thiểu của luật pháp và luôn là nơi để các phương tiện truyền thông quốc tế nhòm ngó . Các nhóm truyền thông này cũng đã đóng góp rất nhiều vào việc cố tình bôi nhọ hình ảnh VNCH trước dư luận thế giới để chuẩn bị cho cú 30-4-75.
Với CSVN thì khác hẳn , cũng trong 62 năm ấy , mặc dù ai cũng biết là ĐCSVN là công cụ cho LX và Hán ( người VN rất nhạy bén với với vấn đề Hán ) nhưng do chiến lược của Mỹ là như vậy nên , tuy Hà Nội đánh Mỹ đấy nhưng Mỹ vẫn âm thầm thiết lập một vài đường dây tình báo với Hà - Nội mà đường dây đáng lưu ý nhất là với Trần-Bạch-Đằng trong lúc chiến tranh làm bí thư thành ủy Sai-Gòn , một số đường dây khác thông qua báo chí thực ra chỉ là rất phụ .Mỹ biết và hẳn nhiên tình báo VNCH đánh hơi được nhưng vẫn để yên để biến cố 30-4-75 sảy ra êm thấm với các mất mát (cho VNCH ) có thể giữ ở mức tối thiểu để Mỹ ra đi trong êm thấm và LX lẫn Hán từ từ trúng kế Mỹ về lâu về dài.