Thursday, March 1, 2012

Đảng Cộng Sản Việt Nam là Đảng của ai?

Đăng vào ngày 02/03/2012 @9:40 Sáng
Hôm thứ Hai vừa qua, khoảng 1,000 đại biểu của đảng Cộng Sản Việt Nam, trong đó có các thành viên Bộ Chính trị, đã khai mạc một phiên họp tại Hà Nội để bàn về những phương cách nhằm giải quyết các vấn đề tham nhũng, tình trạng bất bình đẳng gia tăng và tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị và đạo đức.
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng cũng cho rằng tình trạng bất bình đẳng ngày càng tăng về thu nhập tạo ra một mối đe dọa lớn đối với sự hậu thuẫn dành cho đảng Cộng Sản. Hình: ASSOCIATED PRESS
Tại hội nghị này, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói rằng “đây là điều đáng lo ngại nhất và cũng là nguy cơ lớn nhất đối với một đảng cầm quyền.” Ông Trọng cũng cho rằng tình trạng bất bình đẳng ngày càng tăng về thu nhập tạo ra một mối đe dọa lớn đối với sự hậu thuẫn dành cho đảng Cộng Sản, trong lúc có những cán bộ đảng viên “giàu lên rất nhanh” và có “cuộc sống cách xa người lao động”. Ông Trọng đã nêu lên câu hỏi “Mai kia Đảng này sẽ là Đảng của ai?”. Để tìm hiểu thêm quan điểm của giới hoạt động dân chủ Việt Nam đối với những nỗ lực của đảng đương quyền nhằm chỉnh đốn và xây dựng đảng, ban Việt ngữ VOA đã tiếp xúc với Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, chủ biên Bán nguyệt san Tổ Quốc và là một nhà tranh đấu dân chủ nổi tiếng ở Hà Nội, và được ông cho biết một số ý kiến như sau.
VOA: Xin chào Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang và xin cám ơn ông có nhã ý dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này. Chắc ông cũng biết, trong diễn văn khai mạc hội nghị cán bộ toàn quốc hôm thứ Hai tại Hà Nội, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng của đảng CSVN có đề cập tới vấn đề chênh lệch giàu nghèo ngày càng tăng trong xã hội và thừa nhận rằng “Bây giờ trong Đảng cũng có sự phân hóa giàu-nghèo, có những người giàu lên rất nhanh, cuộc sống cách xa người lao động…” Ông Trọng cũng nêu lên câu hỏi “Mai kia Đảng này sẽ là đảng của ai? Có giữ được bản chất là đảng cách mạng của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động, của dân tộc không?” Thưa ông, là một người dấn thân tranh đấu cho công cuộc dân chủ hóa VN trong nhiều năm qua ông nghĩ như thế nào về trăn trở, thắc mắc đó của người đứng đầu đảng đương quyền ở Việt Nam?
Nghe Phỏng vấn:
Nguyễn Thanh Giang: Hãy thử hỏi: “Ai gây nên sự phân hóa giàu nghèo rất nhanh ở Việt Nam” Phân hóa rất nhanh và rất khủng khiếp! Xin trả lời: “Chính là Đảng Cộng Sản Việt Nam!” Bắt đầu công cuộc đổi mới Đảng đã dóng dả kêu gọi: “Đảng viên cũng phải biết làm giàu”. Lúc ấy tôi đã phàn nàn: Sao lại thế! Lẽ ra, Đảng phải tạo ra được một sân chơi phẳng để trên đó ai muốn làm giàu thì làm giàu, ai muốn làm khoa học thì cứ làm khoa học, ai muốn đi tu thì cứ thành nhà sư…Sao lại đưa “làm giàu” lên thành lẽ sống, thành lý tưởng chung của mọi người cho được!
Để tạo điều kiện cho những người có quyền – có thế làm giàu cực nhanh, Đảng đưa ra hai chủ trương thuộc phạm trù “ Kinh tế thị trường định hướng Xã hội chủ nghĩa ”. Một là: Kinh tế quốc doanh là chủ đạo; mà doanh nghiệp nhà nước là những cái bồ sứt cạp không đáy để Đảng rót vô tội vạ tài sản của cải vào những cái mồm quan chức đảng viên há toang hoác ở phía dưới. Hai là: Đất đai là tài sản của nhà nước. Nhà nước không thấy đâu, chỉ thấy các quan đem ruộng đất biếu tặng, chia chác cho nhau hoăc móc ngoặc với bọn tư bản lưu manh cướp đất của nông dân, thí cho họ vài trăm nghìn để bán với giá vài chục triệu.
Hỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam là của ai ư? Trước đây Đảng đã từng là của Lê Duẩn- Lê Đức Thọ. Bây giờ là của một số ông ở Bộ Chính trị. Mai kia không khéo thì là của Cộng sản Trung Quốc!
Chắc chắn Đảng này không phải của giai cấp công nhân. Càng không phải của nhân dân, của dân tộc. Cách đây hơn chục năm, trong bài “Thử bàn về giai cấp công nhân Việt Nam”, tôi đã chứng minh hết sức rõ ràng và rất thuyết phục rằng ở Việt Nam chưa hề có giai cấp công nhân như định nghĩa của Mác. Tôi biết nhiều ông trong Bộ Chính trị, kể cả Nguyễn Phú Trọng đã đọc. Họ đọc và không thể không hiểu. Nhưng rồi họ cứ nói bừa, nói lấy được thôi mà. Đảng của giai cấp công nhân mà sao công nhân theo Đảng rơi xương đổ máu, đầm đìa nước mắt mồ hôi suốt bao năm trường nhưng đến nay vẫn nghèo khổ hơn công nhân ở các nước tư bản rất nhiều. Bị bóc lột thậm tệ, uất ức không chịu được phải đình công, biểu tình thì bị chủ tư bản nước ngoài trừng trị, bị Đảng ngăn cấm!
VOA: Thưa ông, trong bài diễn văn hôm thứ hai, ông Nguyễn Phú Trọng cũng đề cập tới điều gọi là “âm mưu diễn biến hòa bình” của các “thế lực thù địch” để xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng CS. Ông ấy nói rằng “kích động vấn đề dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo là bốn đòn đột phá khẩu, bốn mũi xung kích để chọc thủng mặt trận tư tưởng chính trị” mà các thế lực đó đang tìm cách thực hiện. Xin ông vui lòng cho thính giả đài VOA được biết ý kiến của ông về nhận định vừa kể của ông Trọng.
Nguyễn Thanh Giang: Thế lực nào mà dùng bốn mũi xung kích: dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo làm mục tiêu, làm vũ khí tiến công trên mặt trận tư tưởng-chính trị thì thế lực ấy là vương đạo, là thuận ý Chúa, tâm Phật, là đại diện cho trào lưu tiến bộ, là thực sự vì nhân dân, vì đất nước và thuộc về nhân loại. Đảng nào chống lại thế lực ấy mới chính là thế lực thù địch của nhân dân nước họ và của nhân loại. Sao lại phải chống “Diễn biến Hòa bình”. Cần phải diễn biến hòa bình để luôn đổi mới thực sự, luôn cải tổ cải tạo mà tiến lên theo con đường Hòa bình chứ không nhất thiết cứ “Đường vinh quang (phải) xây (bằng) xác quân thù”!
Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, Chủ biên Bán nguyệt san Tổ Quốc
Trước đây, cụm từ ”các thế lực thù địch” và ”diễn biến hòa bình” thường xuất hiện dầy đặc trong các phát biểu của các nhà lãnh đạo cũng như trong các văn bản chính thức của các hội nghị Trung ương Đảng Cộng Sản Việt Nam. Từ Hội nghị Trung ương lần thứ 2 (tháng 7 năm 2011) người ta thấy cụm từ trên đã dần bớt xuất hiện. Và nó đã hoàn toàn biến mất trong các phát biểu khai mạc, bế mạc lẫn thông báo chính thức của Hội nghị Trung ương lần thứ 3 kết thúc hôm 10/11/2011.
Vậy mà sang Trung Quốc, được xui khôn xui dại thế nào, ông Nguyễn Phú Trong đã nắm tay Hồ Cẩm Đào hô lớn: ”…Hai nước đang đứng trước nhiều vận hội mới để phát triển. Song cũng đang đứng trước nhiều khó khăn thử thách, nhất là sự chống phá quyết liệt của các thế lực thù địch.” Thế là từ sau đó “các thế lực thù địch” lại được hồi sinh mãnh liệt. Tháng 8 vừa qua, biểu tình chống Trung Quốc xâm lấn bị quy là “thế lực thù địch” để trấn áp, dẹp bỏ. Rồi đây người ta sẽ tận dụng cụm từ này không chỉ để trừng trị “cánh Dân chủ” mà còn triệt hạ các ý kiến bất đồng từ các quan chức đã hưu trí và kể cả những người đương chức không thuộc phe cánh.
VOA: Thưa ông, trong bối cảnh kinh tế trì trệ và người dân ngày càng mất tin tưởng ở chính quyền vì nạn tham nhũng lan tràn, ông Nguyễn Phú Trọng đã nói tới nhu cầu chỉnh đốn, xây dựng đảng và cho rằng tất cả các cán bộ đảng viên giờ đây cần phải “đấu tranh mạnh mẽ chống tham nhũng, hư hỏng, tiêu cực; xử lý nghiêm những hành vi vi phạm kỷ luật Đảng, pháp luật của Nhà nước.” Ông nhận định ra sao về ý kiến của ông Trọng, và theo ông, cách thức có hiệu quả để chống tham nhũng ở VN hiện nay là gì?
Nguyễn Thanh Giang: Vì sao phải Chỉnh Đốn Đảng? Vì Đảng đã Đốn quá rồi, không Chỉnh thì chết. Nhưng, liệu có Chỉnh được không? Khó lắm! Chẳng mấy hy vọng, hay, không hy vọng gì. Từ lâu chính quyền đã phải thừa nhận tham nhũng là quốc nạn. Hô chống mãi, mà tham nhũng cứ thành quốc nạn lớn hơn.
Ai tạo ra tham nhũng? Chính là Đảng Cộng Sản Việt Nam. Đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng mở đường cho tham nhũng. Tham nhũng từ đâu mà chóng trở nên tư bản nhanh nhất, kếch xù nhất.
Xin thưa rằng: từ đất. Quan ăn đất thì chóng phưỡn bụng hơn cả. Vì sao ăn đất dễ nhất, béo bở nhất. Vì chủ trương, chính sách của Đảng cho phép như thế. Ở các nước tư bản, quan chức không được cái đạo đức cộng sản nhưng họ có làm thế được đâu. Cho nên muốn chống tham nhũng thì không thể mãi học tập đạo đức Hồ Chí Minh, mà chủ trương, chính sách, luật pháp phải đủ đúng đắn, kín kẽ, sao cho không ai muốn tham nhũng, không ai cần tham nhũng, không ai dám tham nhũng, không ai có thể tham nhũng. Mèo nào chẳng thèm mỡ. Đảng hãy đừng đem mỡ đặt trước miệng mèo. Đưa mỡ vào miệng mèo rồi diệt mèo thì Đảng càng có tội. Chuyện ông Đoàn Văn Vươn đấy. Nếu Luật Đất Đai không mơ hồ, không bất hợp lý, không rối rắm thì mấy ông cán bộ ở Tiên Lãng, ở Hải Phòng đâu có thể lợi dụng để làm bậy được. Cho nên thay vì xử mấy ông cán bộ Tiên Lãng, và có thể cả gia đình ông Vươn nữa thì trước hết phải xử mấy ông ngoan cố duy trì mãi cái đường lối sai lầm của ĐCSVN đã. Làm như vậy thì mới tránh phát sinh biết bao nhiêu vụ oan ức như Đoàn Văn Vươn đã xảy ra và sẽ còn xảy ra.
Dẫu sao tôi cũng tạm hoan nghênh ông Nguyễn Phú Trọng đang thêm một lần hô hào Chỉnh Đốn Đảng và chúc ông thành công.
VOA: Xin cám ơn Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang đã có nhã ý dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này. Xin chúc ông mọi sự tốt đẹp và mong có dịp hầu chuyện với ông trong một ngày gần đây.
© Duy Ái – VOA

Bài Viết khác:

Share This Post

No comments:

Post a Comment