CON GÁI VIỆT NAM
                             (Ngiêm Phú Phát đã phổ nhạc)


Dấu thuở xa xưa một thời con gái
Như hoa diễm lệ điểm trang đời
Như gió vờn mây se duyên tình ái
Như đôi chim trời không mỏi cánh uyên ương
Nhưng giờ đây
Bất hạnh    nát  tim em
Bất hạnh  ray  rứt đời em
Đời người con gái
Người con gái mang tên Việt Nam

 
OOo
 
Em sinh ra súng nổ chào em
Em lớn lên bằng nắng gắt  nông trường
Bằng cuốc xẻng thay sách đèn
Bằng sương đêm thay mái ấm
Bằng lá rừng thay chăn chiếu
Bằng ngô khoai thay gạo trắng
Và bằng cả cuộc đời mòn  chờ
Thay bằng hai chữ Hy Sinh
Và rồi em vào cuộc tình
Để tiễn người chồng chiến binh
Miệt mài trong khói lửa
Còn biết đâu ngày về
Mẹ hy  sinh cho em hy vọng
Em thay me, nối khúc chờ mong
Nàng Tô - Thị nghìn năm còn đó
Từng thế hệ nối tiếp đến bao giờ….
 
oOo
 




oOo
 
Ôi ! những người con gái Việt Nam
Những người  mang tên bất hạnh
Những người mang tên bất hạnh
Cho biết đến bao giờ  ? ...
 
Tố Nguyên   Trại tù Z30DK2 1980

  
__._,_.___