THƯ MỜI HỘI THẢO
VẤN ĐỀ TRANH CHẤP BIỂN ĐÔNG
 
Ngày 12 tháng 7 năm 2012
 
Kính thưa Quý vị lãnh đạo,
Quý cơ quan truyền thông, báo chí và
Quý đồng hương:
Tới nay, Tàu cộng đã lộ rõ hơn ý đồ xâm chiếm biển đảo Việt Nam bằng việc gọi thầu 9 lô dầu khí ngoài khơi bờ biển Phan Thiết, cách Phan Thiết 57 hải lý. Trong khi đó thì đảng CSVN gia tăng bắt bớ những người biểu tình chống Tàu cộng như bà Bùi Hằng, cô Huỳnh Thục Vi.
Âm mưu xâm chiếm Việt Nam của Tàu cộng và hành động tay sai của đảng CSVN đã rõ ràng. Tuy nhiên công việc vạch trần những âm mưu này cần phải đầy đủ và phổ biến sâu rộng để khơi dậy tinh thần chống ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Đặc biệt, những chi tiết như âm mưu của Tàu cộng như thế nào, chiến thuật tiến chiếm Biển Đông ra sao, CSVN tiếp tay bán nước bằng cách nào, cần phải được tìm hiểu.
Xin trân trọng kính mời quý vị tới tham dự buổi hội thảo với chủ đề “Vấn đề tranh chấp Biển Đông” để cùng góp tay vào công việc chống lại âm mưu của Tàu cộng và Việt cộng trong việc Hán hóa Việt Nam. Buổi hội thảo sẽ được tổ chức vào lúc:
12g30 trưa tới 5 giờ chiều, Thứ Bảy 4 tháng 8, 2012
Trung tâm Công giáo
1538 N. Century Blvd., Santa Ana, CA 92704
Đề tài hội thảo và diễn giả:
1. Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển 1982— Cựu Hạm trưởng Hải quân VNCH Vũ Hữu San
2. Yếu tố chính trị trong vấn đề Biển Đông— Cụ Huỳnh Văn Lang
3. Mục tiêu của Trung Quốc tại Biển Đông—Kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa
4. Lập trường của người Việt quốc gia trước vấn nạn Biển Đông —Tiến sĩ Mai Thanh Truyết 
Trân trọng,
Trần Văn Minh
Trưởng Ban tổ chức  - Thay mặt Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng
Liên lạc:
Trần Văn Minh: (714) 398-9641 ; Email: minhvantran99@yahoo.com
Mai Thanh Truyết: (714) 322-8081 

CHỐNG TÀU DIỆT VIỆT CỘNG
 
Số 18— Ngày 16 - 31 tháng 7 năm 2012 
 
Biểu tình là vũ khí đấu tranh chống cả TC xâm lược lẫn CSVN
 Khi Trung cộng chính thức thành lập “thành phố Tam Sa”, bao gồm các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa với Bộ chỉ huy quân sự đặt trên đảo Phú Lâm và một Ủy ban Nhân dân, là đã chính thức khởi sự xâm lược Việt Nam. Tổ quốc lâm nguy thì mọi người dân Việt Nam phải đứng dậy sẵn sàng bảo vệ tổ quốc.
Nhưng hiện nay, với đảng CSVN là người đang nắm chính quyền mà không hề có ý chí hay ý muốn chống cự lại sự xâm lược của Trung cộng thì người dân sẽ có thể làm gì? Đứng trước tình thế này thì người dân, để có thể chống ngoại xâm, phải giải quyết kẻ bán nước trước. Hiện nay có một phương cách duy nhất cho người dân VN dùng để bảo vệ tổ quốc và chống lại kẻ bán nước là biểu tình:
  • Điều đầu tiên cần phải xác quyết là không nên tin vào khả năng hay ý chí của nhà cầm quyền CSVN trong việc bảo vệ tổ quốc. Các đảng viên ĐCSVN ngày nay đã bị TC mua chuộc và là tay sai đắc lực cho TC để thôn tính Việt Nam. Đó là lý do tại sao họ chẳng hề dám chống trả bất kỳ hành động lấn chiếm, xâm lược VN nào của TC. Vì thế không nên tin vào lập luận ‘hãy để nhà nước lo’ của nhà cầm quyền. Người dân phải nắm lấy quyền được bảo vệ tổ quốc qua hình thức biểu tình phản đối sự xâm lăng Việt Nam của Trung cộng.
  • Vạch mặt những kẻ bán nước. Kẻ bán nước đầy dẫy trong hệ thống cai trị của ĐCSVN cần phải bị vạch mặt để mọi người biết mà loại trừ. Trước hết cần phải định nghĩa kẻ bán nước là ai? Họ là những người bênh vực cho TC bằng cách bắt bớ những người biểu tình chống TC. Họ là những người quỵ lụy xin làm ‘láng giềng tốt’ với TC. Họ là những con sâu tham nhũng đục khoét tài sản quốc gia… Khi vài tên bị vạch mặt, những kẻ bán nước khác sẽ lo sợ mà không dám đàn áp người dân một cách công khai nữa và dần dần cả hệ thống đàn áp sẽ mất uy lực. Cho họ biết, ngày tàn của những kẻ bán nước đã tới!
  • Tự tin vào khả năng và sức mạnh toàn dân. Mọi người dân nên mạnh dạn đứng lên bảo vệ tổ quốc bằng sức lực của riêng mình, cho dù cảnh sát hay quân đội có bảo vệ tổ quốc hay không. Nên chứng tỏ với nhà cầm quyền rằng, “Chúng tôi sẽ tự bảo vệ tổ quốc mà không cần các ông!”. Chính quyền nào cũng phải dựa vào dân để mà sống. Dân chính là bầu sữa cung cấp mọi phương tiện cho một chính quyền hoạt động. Một chính quyền được trao phó cho nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc mà không làm thì người dân có thể chấm dứt sự yểm trợ; bằng các biện pháp không tuân phục như không đóng thuế, không dùng các dịch vụ của chính quyền như nhà băng, siêu thị… , không tham gia các tổ chức dân sự do chính quyền lập nên, không tiếp xúc với mọi viên chức chính quyền… Khi người dân bất hợp tác thì rạn nứt sẽ xảy ra trong nội bộ nhà cầm quyền và từ đó sẽ làm suy yếu hệ thống.
  • Biểu tình để giữ nước. Biểu tình là khí cụ duy nhất hiện nay để người dân Việt Nam nói lên cho TC và thế giới biết VN sẽ chống lại tới cùng trước bước chân xâm lược của phương Bắc. Sức mạnh của một quốc gia không hẳn tùy thuộc vào kho vũ khí mà vào ý chí của dân tộc. Nếu các cuộc biểu tình chống TC xảy ra khắp nơi trên toàn quốc thì ĐCSVN tay sai sẽ sụp đổ. Điều này sẽ làm TC phải chùn chân vì họ không còn tay sai bảo vệ kiều dân và tiền bạc đầu tư ở Việt Nam. Họ có thể đem tàu chiến chiếm biển đảo của VN nhưng sự thiệt hại kinh tế cho họ cũng không nhỏ.
  • Biểu tình chống xâm lược để vạch mặt quá khứ làm tay sai cho TC của đảng CSVN. Ngày nay TC đã lộ nguyên hình muốn nuốt trọn VN và đồng thời chôn vùi đảng CSVN đàn em. ĐCSVN không còn có thể ôm khư khư chủ nghĩa Mao hay Đặng làm bùa hộ mạng nữa vì kết cuộc chúng chỉ là chủ nghĩa bá quyền. Khi các cuộc biểu tình càng tiếp tục kéo dài, tuy chỉ trong giới hạn nhỏ nhưng với phương tiện truyền thông đại chúng, thì bộ mặt tay sai của ĐCSVN sẽ càng phô bày. Thực ra, ĐCSVN đang ở trong ngõ kẹt khi phải đối đầu với các cuộc biểu tình chống TC. Nếu cấm đoán biểu tình thì hóa ra nhà cầm quyền VN bênh chữa cho những hành động xâm lược biển đảo VN của TC, nếu không cấm thì lại sợ dân chúng sẽ nhân cơ hội tạo ra “cách mạng hoa lài”.
  • Biểu tình chống ngoại xâm để xây dựng tình đoàn kết dân tộc. Người Việt Nam có một yếu tố rất chung là tinh thần chống ngoại xâm nên việc kêu gọi, phổ biến biểu tình sẽ là chất keo tạo nên tình thần Diên Hồng đoàn kết chống ngoại xâm. Khi sự đoàn kết được tạo dựng thì cũng sẽ cuốn trôi chế độc đảng tham nhũng của đảng CSVN. Chính vì lý do này mà CSVN ngăn cản bất cứ cuộc biểu tình nào. Họ muốn người dân nghi kỵ lẫn nhau, vô cảm với chuyện đất nước, sống cuộc sống theo đuổi vật chất mà quên đi chuyện đất nước. Họ sợ người dân đoàn kết, để rồi sau đó thách thức vai trò độc tôn của ĐCS.
  • Biểu tình chống ngoại xâm sẽ tạo chia rẽ bên trong nội bộ ĐCS. ĐCSVN được điều hành theo kiểu hệ thống mafia: một khi đã vào thì phải tuân phục tuyệt đối và kết quả cho kẻ ly khai hay bỏ đảng sẽ là thân bại danh liệt. Đó là lý do mà thường chỉ thấy đảng viên về hưu mới dám lên tiếng phê phán đảng. Tuy nhiên điểm yếu của ĐCS là mọi người vào đảng chỉ vì quyền lợi. Một khi quyền lợi không được bảo đảm thì sức bền chặt của kỷ luật đảng sẽ bị soi mòn. Biểu tình chống ngoại xâm là chỉ thẳng mặt các đảng viên CS rằng chính họ là những kẻ bán nước đồng thời kêu gọi mọi người tránh xa họ, tạo nên cảm giác bị khinh bỉ cho họ. Điều này sẽ làm họ khó chịu và vai trò đảng viên trở thành một thứ phiền toái.
  • Biểu tình chống TC là thực tập sinh hoạt dân chủ. Một quốc gia không thể có dân chủ khi người dân chưa hiểu mình có quyền gì. Biểu tình là thể hiện và đòi hỏi quyền được lên tiếng của người dân. Khi người dân ý thức được các thứ nhân quyền của mình thì mới can đảm đứng lên bảo vệ nó trước sự chà đạp của bất cứ kẻ độc tài nào. Với khả năng này, khi nền dân chủ được tái lập thì người dân mới có thể canh giữ nền dân chủ không bị rơi trở lại độc tài và thực sự nắm quyền làm chủ đất nước của mình.
  • Biểu tình chống Tàu cộng là tạo vết nứt trong mối quan hệ thắm thiết giữa ĐCSTC và ĐCSVN. Ngày nay, trong hoàn cảnh thế giới CS ngày càng thu nhỏ,  đảng CSVN bắt buộc phải nắm lấy đảng CSTC để sống còn. Nếu không có ĐCSTC hỗ trợ và chống lưng thì ĐCSVN không thể tồn tại được. Đó là lý do mà CSVN ra vẻ như ở thế đu dây giữa Mỹ và TC. Theo TC thì giữ được đảng nhưng sẽ bị mang tiếng bán nước và sẽ bị dân chúng lôi cổ xuống. Nếu ngả theo Mỹ thì bảo vệ được đất nước nhưng bắt buộc phải cải tổ chính trị và chấm dứt chế độ độc đảng. Nhưng ĐCSVN đều không muốn ngả hẳn về phía nào mà muốn trọn vẹn hai bề là giữ đảng và đồng thời tránh né bị vạch trần vai trò bán nước. Biểu tình chính là ép buộc ĐCSVN phải thể hiện rõ ý chí chống TC xâm lược. Nếu ĐCS tiếp tục đàn áp các cuộc biểu tình thì họ tự tố cáo chính mình là tập đoàn bán nước. Nhưng nếu họ không đàn áp biểu tình thì sẽ làm mất lòng quan thầy Bắc Kinh và sẽ mất mọi hậu thuẫn để duy trì quyền lực.
Biểu tình là vũ khí đấu tranh chống cả TC xâm lược lẫn CSVN
Cách mạng hoa lài là loại cách mạng không có công thức và không cái nào xảy ra giống cái nào. Mỗi cuộc cách mạng đều mang hình thái riêng biệt tùy hoàn cảnh và đặc điểm của mỗi dân tộc, mỗi quốc gia. Hoa lài đã tới nhiều nơi, nhất là đang xảy ra với nước láng giềng Miến Điện, nhưng vẫn chưa thấy tới Việt Nam. Sự mong mỏi và trông chờ trong thời gian dài làm chúng ta lo âu và đôi lúc nghi ngờ khả năng tự cường của dân tộc Việt Nam, đã không ít tiếng than rằng ‘sao dân ta hèn thế!’.
Chưa chắc như vậy, chỉ vì thời cơ chưa đến!
Ngày nay chúng ta có một thứ vũ khí vô cùng lợi hại xuất hiện là biểu tình.
Hãy dùng nó với tinh thần sáng tạo!
Hãy dùng nó liên tục!
Hãy dùng nó để xây dựng tình đoàn kết!
Hãy dùng nó để lôi cổ ĐCSVN xuống!
Hãy dùng nó để bảo vệ tổ quốc!
Biểu tình! Biểu tình! Biểu tình!
__._,_.___