Wednesday, April 11, 2012

THƯỢNG KHẨN - RẤT QUAN TRỌNG : ĐỒNG BÀO QUÂN ĐỘI CÔNG AN NHÂN DÂN NÊN ĐỌC BÀI "MỘT GIẢI PHÁP KHẢ THI CHO VẤN ĐỀ VIỆT NAM" - MỘT GIẢI PHÁP TRUNG LẬP CÓ THÍCH ỨNG CHO VIỆT NAM TRONG GIAI ĐOẠN NẦY KHÔNG ?- BÀI CA VỌNG CỔ : "ANH LÀ AI?"
MỘT GIẢI PHÁP TRUNG LẬP
CÓ THÍCH ỨNG CHO VIỆT NAM TRONG GIAI ĐOẠN NẦY KHÔNG ? 
* ĐINH LÂM THANH *

Cách đây không lâu, Gs Trịnh Khải, một nhà nghiên cứu văn hóa và chính trị tại Paris, có chuyển tới tôi một vài văn bản liên quan đến ‘Một giải pháp trung lập cho Việt Nam’ do GS Vũ Quốc Thúc soạn thảo. Gs Trịnh Khải cho biết, ông đã liên lạc và nhờ được một vài nhân vật trong chính quyền Pháp yểm trợ. Trong dịp nầy Gs còn ngỏ ý đề nghị tôi hợp tác và kêu gọi Người Việt Quốc Gia hải ngoại hưởng ứng, vì theo Gs Khải, đây là một ‘giải pháp trung lập’ rất thuận lợi cho cuộc đổi mới tại Việt Nam trước các biến chuyển trọng đại của thời cuộc.
Trước tiên xin cám ơn Giáo sư Trịnh Khải đồng thời bày tỏ sự ngưỡng mộ của tôi đối với Giáo sư Vũ Quốc Thúc. Những ai thường theo dõi hiện tình đất nước đều xác nhận rằng Giáo sư Vũ Quốc Thúc là một người có tấm lòng, tuổi gần đất xa trời nhưng vẫn cố gắng đưa ra nhiều đề nghị, trong đó có giải pháp trung lập cho Việt Nam. Nhưng nhìn lại những việc mà Giáo sư Vũ Quốc Thúc đã làm sau khi ra định cư nước ngoài, theo suy nghĩ của tôi, thì quan niệm của Giáo sư có phần nào hơi nghiêng về mặt tình cảm của một người trí thức đối với tập đoàn cộng sản đang cầm quyền hơn là trăn trở của một người chính trị hằng quan tâm đến đời sống tinh thần cũng như vật chất của người dân dưới chế độ hiện nay. Và mới đây, những suy nghĩ của tôi về Giáo sư Vũ Quốc Thúc được giải tỏa khi Giáo Sư, qua cuộc phỏng vấn, vẫn khéo léo cho rằng ‘đảng cộng sản cũng là một thành phần của dân tộc’.
Vấn đề cần phải đặt lên hàng đầu, giải pháp do Giáo sư đưa ra để tìm một mô hình trung lập cho Việt Nam hiện thời, có nghĩa là chấp nhận đa đảng, trong đó điều đáng nói và quan trọng nhất là đảng cộng sản phải hiện diện như một thành phần trong bộ máy cầm quyền mới của đất nước thì vấn đề nầy người Việt Quốc Gia hải ngoại cần phải xét lại. Ngoài ra, giải pháp trung lập trong giai đoạn nầy, theo thiển ý tôi, không phù hợp với tình hình chính trị, kinh tế văn hóa cũng như bản chất con người của dân Việt Nam hiện nay. Thật vậy, sau gần 70 năm (Miền Bắc) và 40 năm (Miền Nam) người dân đã hấp thụ nền văn hóa đỏ (hay còn gọi là văn hóa vô sản) thì đất nước và dân tộc Việt Nam đã mất hẳn gốc nhân bản lễ giáo đạo đức. Nhân tính con người dưới chế độ cộng sản đã đi ngược trào lưu tiến hóa, trở thành vô cảm, thiếu hẳn tình người và dân trí còn bị hạn chế…thì không thể áp dụng một cách gượng ép hình thức tiến bộ về mặt chính trị để tổ chức bầu cử theo lối tự do của các xứ văn minh Âu-Mỹ. Ngoài ra, còn một vấn đề quan trọng nữa là nguyên tắc để tiến hành giải pháp trung lập - dù có thực hiện dưới hình thức nào – cũng khó khăn và không trung thực, vì một khi tập đoàn cộng sản còn đó thì không thể nào tìm được một phương cách nào tốt đẹp cho Việt Nam.       
Tôi ủng hộ tìm một giải pháp trung lập cho Việt Nam nhưng chưa phải là thời điểm nầy và nhất là không chấp nhận sự hiện diện của đảng cộng sản như là một thành phần của dân tộc trong guồng máy chính trị cũng như hành chánh sau nầy. Vậy tôi xin trình bày, để có thể xem như đóng góp ý vài nghĩ thô sơ của một người tranh đấu đối với đề nghị của Gs Vũ Quốc Thúc.
Theo tôi, những đề nghị nhiệt tình của những người yêu nước thì thật hữu ích, nhưng nếu không để ý nghiên cứu cẩn thận thì sẽ đem lại những hậu quả xấu hoặc có thể gọi là có phản ứng ngược. Thật vậy, nếu đây là tài liệu kêu gọi một giải pháp trung lập cho Việt Nam vĩnh viễn theo hai mô hình Áo hoặc Thụy sĩ thì đúng là một giấc mơ của nhiều quốc gia cũng như nhiều nhà nghiên cứu chính trị. Nhưng Việt Nam, liệu có thể làm được gì và kết quả sẽ ra sao ? Việt Nam là một nước với quá nhiều hậu quả đen tối trong quá khứ, cộng thêm những phân hóa trầm trọng của hiện tại, cũng như, sẽ gặp nhiều khó khăn trong tương lai thì việc đổi mới bằng giải pháp trung lập dưới ảnh hưởng của đảng cộng sản chắc chắn khó thực hiện, hay phải gượng ép…thì phần lợi, phần thắng sẽ nằm trong tay đảng nào có ưu thế. Và nếu sẽ tiến tới một giải pháp trung lập trong tương lai - khi không còn bóng dáng quân thù cộng sản - thì cũng bắt buộc phải trải qua một thời gian dài và phải đi từng bước một. Không thể dùng một giải pháp gượng ép và chắp vá đối với một đất nước đang còn nhiều vấn đề phức tạp chính trị, xã hội bất ổn và niềm tin người dân chưa được vãn hồi. Hơn nữa, theo tôi, nếu người dân Việt Nam muốn hàn gắng và xây dựng lại một đất nước đoàn kết và ổn định an ninh xã hội của thời hậu cộng sản thì phải chấp nhận một sự cứng rắn của nhà cầm quyền mới. Có thế may ra mới giải quyết được nhiều khó khăn từ hạ từng đến thượng tần cơ sở, từ trung ương xuống địa phương và từ nhiều tổ chức chính trị xôi thịt đã, đang và sẽ cắn xé nhau !  
Nếu chỉ đóng vai trò yêu nước để kêu gọi mọi người chạy theo một hình thức quá lý tưởng mà không dự đoán được những gì sẽ xảy ra là việc làm không thực tế, hoặc có thể nói, sẽ dẫn đến một giải pháp xem như hợp thức hóa và dọn đường cho đảng cộng sản ngồi lại chính thức và an toàn trong chính quyền tương lai. Nếu nghĩ rằng Việt Nam chọn một giải pháp trung lập theo mô hình Áo hoặc Thụy Sĩ trong lúc nầy một cách quá dễ dàng thì có thể ví như việc đưa một con bệnh bị bán thân bất toại từ nhiều năm đi dự thi chạy bộ đường trường ! Như vậy đã phí sức lại mất thời giờ mà chẳng làm gì được, nhất là đối với bản chất của người Việt Nam, trước sau gì cũng không thay đổi, khó chấp nhận ai hơn mình và ít chịu tùng phục ai lâu dài dù cùng hội, cùng thuyền, cùng chung chiếu chung mâm. Đó là chưa nói đến việc các tổ chức đối lập, hoặc thành phần đón gió, nếu cùng ngồi với nhau trong một tổ chức đầy quyền lực và xôi thịt trong những ngày vừa đổi đời thì chuyện gì sẽ xảy đến ? Ngoài ra, cần phải đề cập tới đa số chính trị gia thường thay hình đổi dạng và xoay chiều một cách dễ dàng như thay áo trước những mối lợi nhất thời. Vừa ngồi vào với nhau chưa làm được gì cho đất nước và dân tộc thì đã vội chia bè chia cánh, đấu đá tranh ghế, tranh giành quyền lợi mà thực tế đã chứng minh cho chúng ta tại nội địa cũng như hải ngoại.      
Trước khi đi vào phần chính của bài viết, xin phép lướt qua vài nét thô sơ về mô hình trung lập lý tưởng nhất của Châu-Âu. Lấy ví dụ Thụy sĩ, một quốc gia đa dạng (tài liệu cập nhật ngày 21.02.2012) với 7.5 triệu rưởi người nhưng xử dụng đến 4 thứ tiếng. Hành chánh tổ chức theo quy chế Liên Bang và đặc biệt, đất nước nầy chưa hề bị một cuộc chiến tranh nào kể từ năm 1815 đến nay. Nền trung lập có vỏ trang được Quốc Tế công nhận qua Hội Nghị Wien 1815. Nền hành chánh gồm 26 Bang đặt dưới quyền lãnh đạo trung ương. Quốc hội Thụy Sĩ có 200 (Hạ viện) và 46 (thượng viện). Chính phủ là một Hội Đồng Liên Bang gồm 7 tthành viên và Tổng Thống được bầu chọn trong số 7 người nầy, nhiệm kỳ 1 năm. Về đảng chính trị, có 5 đảng lớn (không cộng sản) chiếm ngang ngữa nhau từ 20% (CVP – FDP) đến 23% (SVP) trong quốc hội.  Tôn giáo gồm 47,6% (Công giáo), 43,3% (Tin Lành), 0,3% (Anh Giáo-Chính Thống Giáo), 0,3% (Do Thái giáo), 7,5% (Các tính ngưỡng khác). Kinh tế mạnh nhờ các ngành dịch vụ (70,40%), công nghiệp (24,90%), và nông nghiệp thì rất thấp (4,80%). Tổng sản lượng quốc dân (GNP) 245,80 tỷ US$, GDP theo đầu người 34.206,80 US$... Nếu đem hiện tình Việt Nam ra so sánh để tìm một giải pháp nhằm gấp rút chạy theo mô hình của một nước Trung lập tại Châu-Âu (Thụy sĩ hay Áo) thì thật khó thực hiện. Lý do dễ thấy nhất, Việt nam đã không có một cái gốc căn bản nào từ chính trị, kinh tế, quốc phòng, ngoại giao đến văn hóa… lại đang ở trong tình trạng bị phân hóa về mọi mặt và rồi sẽ gặp nhiều hậu quả bất ổn trầm trọng trong tường lai….Nếu kêu gọi và nhờ Pháp đở đầu giải pháp Trung lập (ví dụ có thể xảy ra) để thay đổi thể chế chính trị hiện tại, thì Việt Nam không thể hội đủ điều kiện tối thiểu để tiến tới một giải pháp trung lập lý tưởng. Đó chưa nói đến đến việc đảng cộng sản sẽ có mặt trong chính phủ tương lai và chúng sẽ âm mưu để lèo lái đất nước một lần nữa dưới ách thống trị của chúng, trá hình bằng giải pháp trung lập như già Hồ đã tráo trở giết hại và bán đứng thành phần Quốc Gia cho Tây cho Nhật ngày trước. Đến đó thì Cộng Hòa Trung Lập Việt Nam, nếu có, cũng chỉ là bức bình phong chẳng khác gì cái vỏ Xã Hội Chủ Nghĩa của cộng sản ngày nay.
Tất cả những ai có lòng, đề nghị những gì tốt đẹp cho dân tộc và đất nước phải được hoan nghênh. Nhưng những đề nghị gì trong lúc nầy, điều cần thiết là phải hổ trợ cho công cuộc tranh đấu, có lợi ích cho Quốc Gia Dân Tộc. Đối với những giải pháp đề nghị thật lớn nhưng ‘rỗng ruột’ hoặc nhập nhằng nhằm kiếm giải pháp cứu chế độ cộng sản đang trên đà suy thoái là đi ngược lại công cuộc tranh đấu hiện tại của người Việt Quốc Gia và chắc chắn sẽ gặp phản ứng của những người đã một thời từ bỏ chế độ cộng sản trốn chạy đi tìm tự do.
Để đi vào kết luận bài viết qua đề nghị của Giáo sư Vũ Quốc Thúc ‘Một Giải Pháp Trung Lập Cho Việt Nam’…tôi xin đưa ra hai thiển ý : Không thể và Dứt Khoát Không được.
1. KHÔNGTHỂ :
Đối với Việt Nam, văn hóa nhân bản và tình người dưới chế độ cộng sản đã bị triệt tiêu, tiềm năng kinh tế thì nằm trong tay kẻ thù Tàu cộng, gia tài vật chất bị phân tán xứ ngoài, chính trị rừng rú điều khiển bởi những bộ óc hạt mít… thì dù có thần thánh đi nữa cũng không thể gán ép một mô hình trung lập lý tưởng mà ngay cả những xứ Tây Phương phải mất bao nhiều thời gian và đổ biết bao công sức mới đạt được. Đất nước Việt Nam đang trong tình trạng văn hóa mất gốc, kinh tế rỗng ruột, chính trị phân hóa, kiến thức người dân còn thấp, như vậy, đề nghị một giải pháp Trung Lập cho Việt Nam trong thời buổi nầy thì Không Thể !
Hơn nữa, muốn tự lập để có một thế đứng chính trị không lệ thuộc phe cánh hay ảnh hưởng bởi một cường quốc nào thì Việt Nam phải có đầy đủ nội ‘lực’ từ tinh thần, vật chất đến quân sự. Không thể trông cậy vào một ai. Mỹ Tàu cộng, Nga và các đồng Minh Nhật Bàn, Phi, Nam Hàn, Đài Loan, Mã Lai, Dương, Úc, Ân Độ đang bận tranh nhau ảnh hưởng vùng Biển Đông. Không quốc gia nào bận tâm ủng hộ một giải pháp chính trị (Trung Lập) xem như bất khả thi đối với Việt Nam. Pháp không đủ sức để giúp cho Việt Nam, và chúng ta không thể tin cậy vào Pháp, vì từ lâu Pháp đã bám chặt vào Tàu cộng. Có thể nói chắc chắn rằng Pháp sẽ chạy theo quyền lợi với Tàu cộng và hơn nữa Pháp không đủ sức ‘giựt tay trên’ ảnh hưởng của Mỹ đối với Việt Nam, Đông Nam Á và Vùng Biển Đông. Một vài dân biểu Pháp dù vận động thế nào cũng chẳng ăn thua gì, vậy dựa vào Pháp hoặc Châu-Âu cũng Không Thể !
2. DỨT KHOÁT KHÔNG ĐƯỢC :
Trước tiên phải xác định rõ ràng rằng đảng cộng sản không phải là một thành phần của dân tộc. Đó là một tập đoàn cướp nước, cướp của giết người từ trên nửa thế kỷ qua và ngày nay, để bảo vệ ngai vàng, chúng đã bán đứng đất nước và dân tộc Việt Nam cho Tàu cộng. Đảng cộng sản chính là tội đồ của dân tộc cần phải nhổ bỏ tận gốc. Như chúng ta biết, để tiến tới một thể chế Cộng Hòa Trung Lập thì phải chấp nhận đa đảng. Vậy, đảng cộng sản sẽ còn hiện diện đa số trong một chế độ trung lập tương lai của Việt Nam là Dứt Khoát Không Được !  Tại sao ?  Xin thưa rằng đảng viên, gia đình dòng họ và thành phần sống bám vào chế độ, dù chỉ là một số nhỏ so với đại đa số người dân trong nước, nhưng chúng nó nắm quyền lực từ trên xuống dưới, từ trung ương đến tận hang cùng ngõ hẻm thì với một cuộc bầu cử tự do – dù được quốc tế kiểm soát – cũng không thoát nổi trò ma giáo của cộng sản và chắc chúng sẽ chiếm phần thắng lợi tối đa. Một điều rất dễ hiểu, Việt gian cộng sản kiểm soát kềm kẹp người dân bằng chế độ công an trị theo thế cài răng lược. Ngay trong gia đình, dòng họ, hàng xóm, trường học, công sở, chợ búa …không biết ai là công an chìm đang ngày đêm theo dõi, báo cáo tất cả hành động của những người chung quanh. Từ trong các đoàn thể, đơn vị lính nhỏ cũng đã có chính ủy ra mặt chỉ huy những tay chỉ điểm, thì bất cứ lời nói hành động nào dù là trong cơ quan nhà nước hay tổ chức quân đội cũng không thoát khỏi hệ thống kiểm soát của đảng. Nếu ví dụ có một cuộc bầu cử hay trưng cầu dân ý thì phần thắng chắc chắn sẽ rơi vào tay cộng sản. Liên Hiệp Quốc đâu đủ nhân sự để ngồi tại tất cả các phòng phiếu, nếu có chăng thì chỉ ở thủ đô và các thành phố lớn để làm cảnh mà thôi. Số còn lại trên 80% phòng phiếu đều nằm tại các quận huyện, làng xã xa xôi, không cách nào  kiểm soát được. Hơn nữa công an chìm bám theo và hăm dọa từng cá nhân một tại những nơi tổ chức bầu phiếu, đó chưa kể đến việc tráo trở phiếu là nghề tay mặt của cộng sản.
Còn một vấn đề không kém phần quan trọng nữa, thử tính xem Việt Nam hiện giờ có bao nhiêu đảng chính trị ? Ngoại trừ tập đoàn cộng sản với 3 triệu đảng viên và một số đảng nhỏ vừa hoạt động âm thầm (chân chính) hoặc ra mặt xuất hiện (cò mồi làm cảnh) mà thực chất chỉ vỏn vẹn một số lượng đảng viên không đáng kể. Trong đó chưa nói đến thành phần cò mồi do cộng sản cài vào cũng như phải tính thêm một vài tổ chức nhỏ của các đảng ở hải ngoại đang bắt tay ăn có với tập đoàn cộng sản. Như vậy đảng đối lập trong nước xem như rất yếu hoặc không có thì thế chính trị bị mất cân bằng hoàn toàn. Nếu có một cuộc bầu cử hay trưng cầu dân ý thì các đảng cò mồi nầy sẽ được cộng sản thổi phồng trở thành những con bò vĩ đại để giành lấy ảnh hưởng. Do đó giải pháp bầu cử hoặc trưng cầu dân ý dưới chế độ cộng sản, dù có quốc tế kiểm soát, cũng là một trò cười và là cơ hội bồi bổ thêm quyền lực cho tập đoàn bán nưóc cộng sản. Vậy nếu xem cộng sản là thành phần của dân tộc để tìm một giải pháp chính trị trong tương lai cho Việt Nam là hoàn toàn Dứt Khoát Không Được !
Có thể nói rằng muốn một chiếc bánh Trung Lập tốt đẹp thì phải khử trùng thật chu đáo từ dụng cụ, nguyên liệu, chất xúc tác…thật sạch sẽ để chắc chắn rằng không còn nọc độc, cặn bã, tỳ vết vi trùng cộng sản trước khi bắt tay vào việc, nếu không, mầm mống tập đoàn việt gian bán nước sẽ sống trở lại, và đến lúc đó thì vô phương cứu chữa. 
Trước khi chấn dứt, xin lặp lại câu nói trích trong một bài viết về Trí Thức Việt Nam được phổ biến cách đây vài tháng : Sự sai lầm của một người bình dân có thể bỏ qua nhưng đối với âm mưu tráo trở của kẻ trí thức thì phải đề phòng, lên án và tẩy chay ! 
Đinh Lâm Thanh
Paris, 04.4.2012
Nguồn : Hội Văn Hóa Người Việt Tự Do –  http://www.hvhnvtd.com

From: muoisau <tranmuoisau@gmail.com>

Subject: [BTGVQHVN-2] Sức Mạnh Nhân Dân – Thiên Chí Nhân

Biểu tình với nhiều chục ngàn người tại Tahrir Square in Cairo, Ai Cập – February 11, 2011. 

Sức Mạnh Nhân Dân hay MỘT GIẢI PHÁP CHO VẤN ĐỀ VIỆT NAM

Tác Giả : Thiện Chí Nhân

(Hình ảnh chỉ có tính cách minh họa) 

I- NHỮNG CHUYỆN QUAN TRỌNG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM.
Tại Việt Nam người làm chính trị phải biết 2 chuyện quan trọng sau đây. Nếu không biết, nhà chính trị là người lạc hậu.
1.1- Nhân dân:
Hai chữ “nhân dân” hay cụ thể hơn là cái khối người Việt bất mãn chế độ thuộc địa áp bức, bóc lột, đối xử bất công. Cái khối nầy có một sức mạnh vô địch trong chiến đấu.
Trong chiến đấu, bên nào vận dụng được nhân dân sẽ thắng trận. Trong chiến tranh giữa Đại Việt và quân Nguyên (Mông Cổ – Tàu) trong thế kỷ 13, vua quan nhà Trần và vị Tổng Tư Lệnh Trần Hưng Đạo đã vận dụng được sức mạnh của nhân dân để thắng quân Nguyên. Thời ấy quân Nguyên rất thiện chiến, có sức mạnh lấy hết nước Tàu và chinh phục kéo dài từ Trung Á đến nước Nga, các nước trên con đường Tây tiến, không có nước nào chống cự được.
Vào thế kỷ 15, vua Lê Lợi nhờ sự phụ tá chiến lược của Ông Nguyễn Trải đã vận dụng được sức mạnh của nhân dân Đại Việt. Sau 10 năm chiến đấu cam go, toàn bộ quân Minh chiếm đóng Đại Việt đã đầu hàng vua Lê Lợi.  Thời đó nhà Minh là đệ nhứt siêu cường trong thế giới văn minh, dân số đông hơn toàn bộ dân Âu Châu; khoa học kỹ thuật tiến bộ, hạm đội nhà Minh do đô đốc Trịnh Hoà chỉ huy đã đi đến Phi Châu để cho thế giới thấy sự hùng mạnh và văn minh của Trung Hoa. Bên Âu Châu không có nước nào có hạm đội hùng mạnh như thế. Nước Tàu lại ở sát nách Đại Việt. Thế mà nhân dân Đại Việt đã làm được sự kỳ diệu khiến cho nước nhỏ thắng nước lớn, nước yếu thắng nước mạnh.
Thời hiện đại, Hồ Chí Minh đã biết rõ sức mạnh của nhân dân. Với thủ đoạn thiên phú, Hồ Chí Minh cướp được chánh nghĩa, nhờ vậy Hồ vận dụng được sức mạnh của nhân dân trong chiến tranh chống Pháp trước, sau chống Mỹ.  Sau cùng 2 siêu cường nầy đành chịu thua, rút quân về nước. Khi đặt tên cho quân đội, Hồ gọi là “quân đội nhân dân”. Người biết chiến lược đã thấy rõ Hồ biết vận dụng sức mạnh của dân tộc Việt Nam để thắng địch mạnh hơn CS quá nhiều.
1.2- Vấn đề sở hữu chủ ruộng đất của nông dân:
Đây là vấn đề nóng bỏng nhất thường gây sự loạn trong các nước đa số là nông dân không có đất để canh tác. Ở Pháp, Nga, Tàu, nông dân không có đất là động cơ phát sanh cách mạng ở Pháp, Nga, Tàu. Ở Việt Nam, năm 1428, vua Lê Lợi vừa lên ngôi, với sự cố vấn khôn ngoan của thiên tài chiến lược Nguyễn Trải đã ban hành chánh sách Quân Điền.  Theo chánh sách nầy, mỗi người dân Đại Việt trẻ cũng như già, quan đại thần đến dân thường mỗi ngưòi đều được cấp đồng đều một mảnh đất vừa đủ để canh tác và sống nhờ vào đó trọn năm. Chánh sách khôn ngoan nầy có 2 cái lợi: loại bỏ mầm móng rối loạn của nông dân không có đất và giúp cho người Việt có công ăn việc làm đủ sống nên đất nước được an cư lạc nghiệp.
Thời hiện đại, bọn cầm đầu CS, sau khi Hồ Chí Minh chết, vì quá tham lam và ngu xuẩn để tuột khỏi tay sức mạnh vô địch là nhân dân và lại ngồi trên thùng thuốc súng khi để cho cán bộ hạ tầng cướp đất của nông dân. Vấn đề dân oan càng ngày càng trở thành ung nhọt gây nhức nhối cho đám lãnh đạo CS.
II- TẠI SAO CÁCH MẠNG LÀ SỰ CHỌN LỰA CHIẾN LƯỢC ĐÚNG ĐẮN NHẤT.
2.1- Đảng CS cầm quyền từ 1945 đến nay. Đảng viên CS đã hưởng đủ thứ lợi lộc do quyền lực mang lại. Cho đến ngày nay, không có một chỉ dấu nhỏ mọng, có giá trị chính xác cho thấy CS chấp nhận từ bỏ quyền lực trước cái núi khó khăn đặt ra cho bọn chúng.
Tình trạng quyết tâm nắm giữ quyền lực bằng mọi giá của CSVN chứng nhận sự nhận định của tổ sư CS là Lénine rất xác đáng. Lénine nói:“Giai cấp thống trị ở mọi thời đại không chấp nhận dễ dàng từ bỏ quyền lực dù họ đang ở thế yếu chăng nữa, trừ phi quần chúng dùng bạo lực Cách Mạng thách thức và lật đổ địa vị thống trị ấy.!”
Như vậy chỉ có Cách Mạng bắt buộc CSVN từ bỏ quyền lực.
2.2- Cách Mạng đáp ứng lại sự thôi thúc của lịch sử:
Qua thế kỷ 21, Cách Mạng là giai đoạn chót của tiến trình Cách Mạng dân tộc thời hiện đại.
Cách Mạng dân tộc khởi đầu năm 1862 khi thực dân Pháp chiếm 3 tỉnh miền đông Nam Kỳ. Từ thời điểm đó đến nay, Cách Mạng dân tộc diễn tiến dưới nhiều hình thức khi võ lực, khi chính trị, khi văn hoá. Có những khi lực lượng Cách Mạng bị thực dân đập tan tành thì Cách Mạng tạm thời ngừng nghỉ nhưng dân tộc Việt Nam không bao giờ bỏ cuộc luôn trong Cách Mạng dân tộc.
Tên tuổi các vị anh hùng Cách Mạng dân tộc đã hy sinh mạng sống cho chánh nghĩa vẫn luôn luôn được dân Việt tôn sùng như các vị: Nguyễn Trung Trực (hy sinh 1968), Phạm Hồng Thái (hy sinh vào đầu thế kỷ 20), Nguyễn Thái Học (hy sinh 1930), Trần Văn Bá (hy sinh 1985) v.v..
Lễ Tưởng niệm anh hùng Nguyễn Trung Trực hàng năm tại hải ngoại.
2.3- Hai cơ may ngàn năm một thuở cho Cách Mạng dân tộc:
- Thứ nhất: CSVN đã mất “nhân dân”, cái lực lượng vô địch đã giúp cho CS thắng tất cả các địch thủ hùng mạnh từ 1945 đến nay.  Muốn dẹp CS chỉ có cách làm Cách Mạng như tổ sư Lénine của CS đã dạy. Không thể ra mặt tranh đấu công khai đòi dân chủ, nhân quyền như các nhà dân chủ trong nước bị CS đàn áp thô bạo mà quốc tế chỉ phản đối lấy lệ, và sức ép về nhân quyền như tất cả các nước dân chủ lớn trên thế giới chỉ làm CS bĩu môi chớ không bắt buộc chúng thay đổi chế độ. Chỉ có phát động Cách Mạng nhờ lợi dụng cái khối nhân dân bất mãn khi tập hợp được mới có đủ sức mạnh lật đổ chế độ CS.
- Thứ nhì: Sau khi nắm quyền trên toàn quốc sau 30-04-1975, CS vì quá tham lam và ngu xuẩn lại ngồi trên thùng thuốc súng là sự hận thù của bao nhiêu triệu dân oan bị bọn CS cướp đất, cướp nhà. Số dân oan trên toàn quốc là lực lượng chủ công của Cách Mạng khi thời cơ đến.
2.4- Những yếu tố xã hội thuận lợi cho Cách Mạng:
2.4.1: Hoàn cảnh Cách Mạng trong xã hội hay là xã hội Loạn:
Theo một quy luật trong xã hội học, trong tất cả các quốc gia đều có hố phân cách giàu và nghèo.  Tuy nhiên khi cái hố đó sâu rộng quá mức (đến điểm cực đại) thì cái Loạn diễn ra trong xã hội.
Căn cứ vào tin tức do báo chí trong nước đã được chánh quyền kiểm soát gắt gao, người quan sát thấy quá nhiều “nhà giàu mới” trong nước.  Một trong số giàu nầy là một phụ nữ làm chủ một xí nghiệp địa ốc mới mua 1 chiếc xe Rolls Royce đời mới được chở bằng phi cơ về Việt Nam, giá chiếc xe với thuế cao hơn 1 triệu đô la.
Theo báo trong nước, kể từ năm 2007, hiện có khoảng 30 chiếc xe Roll-Royces tại Việt Nam, tuy nhiên mốt mới của đại gia là thi đua nhau tậu trực thăng, máy bay, chiếc cao nhứt khoảng …14 triệu đô la.  
Bên cạnh cuộc sống xa hoa đế vương của bọn nhà giàu mới, Việt Nam lại có quá nhiều người nghèo với lợi tức kiếm được hằng tháng quá sức ít, vượt qua sự tưởng tượng phong phú nhất. Báo Thời Luận (ngày 17-7-1998, Los Angelos) đăng một bài lấy từ báo Tuổi Trẻ (1998 Sài Gòn). Một phóng viên của báo nầy viết bài phóng sự về cuộc sống tại xã Quế Minh, một xã giáp ranh với Đồng Phú, thị trấn huyện lỵ của huyện Quế Sơn tỉnh Quảng Nam. Theo lời chủ tịch xã Nguyễn Phước Thọ nói với phóng viên là xã có đa số gia đình nghèo cùng cực, làm quần quật mà đói kém triền miên. Mức sống của dân Quế Minh theo chủ tịch Thọ cho biết không vượt quá 150000 đồng /1 năm cho mỗi đầu người nghĩa là khoảng 12000 đồng/1tháng. Nếu tính ra giá đô la năm đó thì dân xã Quế Minh mỗi người có lợi tức 1 đô la 20 xu mỗi tháng.  Không biết với số tiền đó, một người dân xã Quế Minh mua được bao nhiêu gạo, bao nhiêu vật dụng khác!
Phóng viên còn nói thêm số xã nghèo như xã Quế Minh còn nhiều ở miền Trung. Hiện nay,10 năm sau theo lời khoe khoang của CS, chúng đã thành công rực rỡ trong công tác xoá đói giảm nghèo, được bọn tư bản quốc tế phụ hoạ khen lấy khen để. Cho rằng lợi tức của dân Quế Minh tăng 10 lần đến năm 2008, thì mỗi tháng dân Quế Minh cũng chỉ kiếm được 12 đô la tức là mỗi ngày kiếm được 40 xu Mỹ.
Sự cách biết giàu nghèo đã đến thật gần điểm cực đại đúng như quy luật, xã hội Việt Nam hiện nay là xã hội Loạn. Những chỉ dấu của Loạn là cán bộ nhà nước không tuân thủ pháp luật. Về phía dân, dân cũng không tôn trọng luật pháp.  Một chuyện nhỏ về sự không tôn trọng luật pháp như chạy xe ngoài đường. Hệ quả của Loạn là giới xã hội đen theo kiểu Năm Cam mọc nhan nhản, hoành hoành hà hiếp dân lành, tệ nạn xã hội (mãi dâm, ma túy, cờ bạc, rượu chè, trộm cướp, ăn mày…) càng ngày càng trầm trọng.
Tình trạng này, trên 2000 năm trước, Ông Mạnh Tử có nói: “Thượng vô đạo quỹ, hạ vô pháp thủ, quốc chi tổn giả, hạn dã” nghĩa là “người trên không có niềm tin vào đạo lý nào, kẻ dưới không bị pháp luật ràng buộc thì chế độ khó tồn tại.”
2.4.2:  Chế độ thối nát:
Lénine có dạy thêm cho bọn CS: “muốn cho một chế độ sụp đổ hãy để nó đến tận cùng của sự thối nát.”
Khi nhìn thực trạng xã hội của nước CHXHCN Việt Nam hiện nay, mụt ung nhọt tham nhũng lan tràn từ cao xuống thấp. Ở trong mọi lãnh vực sinh hoạt trong xã hội, bọn cầm đầu CS đã nhiều lần báo động về nguy cơ cho chế độ là “tham nhũng”. Tên Tổng Bí Thư nào, Thủ Tướng nào cũng tuyên bố sẽ thẳng tay triệt tiêu tham nhũng, càng thẳng tay triệt tiêu, tham nhũng càng tăng gia thêm. Ngoài tham nhũng, chỉ dấu sự thối nát của chế độ có thêm một chỉ dấu nữa là sự nghèo đói của đa số dân chúng. Cái biển người nghèo cộng thêm đói, nghèo quá phải bán con làm nô lệ tình dục, bán cả đứa bé còn trong bụng mẹ chưa sanh. Dân oan đòi công lý cả chục năm không hề được giải quyết. Người nghiện ma túy năm sau nhiều hơn năm trước. Gái mãi dâm đầy đường. Trộm cướp, lường gạt quá sức nhiều. Dân nghèo đau ốm không có tiền đi thầy thuốc. Bé con nhà nghèo bỏ học đi bươi rác để kiếm gạo. Nguyên một làng từ Bắc, Trung vào Sài Gòn đi ăn mày.
Những chuyện kể trên có phải đã chứng minh là sự thối nát của chế độ CS đã đến tận cùng chưa? Trong tình trạng đó, nếu Cách Mạng bùng nổ, CS khó phản ứng lại hữu hiệu để tồn tại.
III- LÀM SAO CHO CÁCH MẠNG BÙNG NỔ
Muốn cho CM bùng nổ phải thực hiện 2 điều:
1- Phải có những người ở Việt Nam quyết tâm làm CM.
Những người này phải có những đức tánh sau đây:
- Một sự kiên nhẫn vô bờ.
- Không bao giờ nôn nóng. Tuyệt đối tránh đương đầu trực diện với CS để bị chúng nó vô hiệu hoá hành động.
- Phải có một ngụy tích căn cước (cover identity). Người này là người bình thường không bao giờ nói chuyện chính trị, chỉ lo làm việc kiếm cơm nuôi gia đình.
- Rình rập CS như mèo rình chuột. Khi thấy sơ hở của chúng, dầu nhỏ thế mấy cũng khai thác về tâm lý chiến.
2- Phải có một chiến lược đúng đắn và khả thi.
Chiến lược này căn cứ trên thực trạng Việt Nam hiện nay đã nói trong mục I và II . Đặc điểm của chiến lược nầy là vận dụng cái lực vô địch của dân tộc Việt Nam gọi là “nhân dân” để khi tập hợp đông đảo tạo thành một sức mạnh vạn năng, áp đảo tất cả phương tiện đàn áp của chính quyền để lật đổ chế độ CS độc tài toàn trị.
Cái lực “nhân dân” hiện tại ở trong tình trạng tiềm lực (potential). Phải có những chiến thuật thích đáng mới biến tiềm lực thành thực lực (real). Cốt lõi của chiến thuật nầy là tạo sự biến chuyển của đa số nhân dân theo các bước công tác:
- Bước đầu : nhắm vào khối người quá sợ Công An CS.  Những người nầy thờ ơ với chính trị.
- Bước thứ nhì : làm cho dân bớt sợ và lưu tâm đến chính trị.
- Bước thứ ba : hết sợ – Bất mãn.
- Bước chót : từ bất mãn qua căm thù, quyết tâm lật đổ chế độ CS.
 Để thực thi sự biến chuyển tư tưởng, phải vận dụng tâm lý chiến trong 3 hình thức:
- Tuyên truyền trắng,
- Tuyên truyền xám
- Tuyên truyền đen.
 Võ khí sử dụng trong tâm lý chiến là truyền thông dưới đủ mọi hình thức từ tối tân (internet, đài truyền hình, đài truyền thanh, điện thoại di động, báo chí ..) đến thô sơ (truyền đơn trao tay, tuyên truyền rỉ tai). Trong các hình thức truyền thông, internet và điện thoại di động hết sức ích lợi khi đến giai đoạn tập hợp số đông xuống đường tổng nổi dậy. Sự chuyển biến tư tưởng dài hạn nhờ các phương tiện truyền thông khác nhưng tuyên truyền rỉ tai có tác dụng tâm lý lớn lao.
Ngoại trừ các bài viết về dân chủ và nhân quyền cho giới trí thức đọc, còn chú trọng khai thác khía cạnh lố bịch của CS do sự dốt nát nên dân chúng chế diễu, khinh dễ.
Tất cả giai tầng xã hội, mỗi giai tầng cần được tiếp nhận luận điệu CM thích hợp với quyền lợi của họ. Sau đây tất cả phe chống Cộng trong và ngoài nước sử dụng những luận điệu sau đây:
- Giai tầng trí thức: các bạn trí thức trong chế độ XHCN được CS bề ngoài giả vờ đề cao, nhưng bên trong CS xem trí thức hệt như Mao Trạch Đông đã xem “giá trị của trí thức không hơn cục phân”. Sau vụ Hoàng Sa, Trường Sa, CS lòi bộ mặt bán nước, tay sai của thiên triều Bắc Kinh, các người trí thức nỡ lòng nào ngồi nhìn đất nước dần dần trở thành một tỉnh hay huyện của “thiên triều”?
- Giai tầng sinh viên: trong lúc sinh viên ở các nước độc tài trên thế giới đều là nồng cốt của phong trào Tổng Nổi Dậy như ở Nam Dương, sinh viên Việt Nam chỉ mê mải tranh thủ mảnh bằng đại học để làm cần câu cơm. Dù có bằng đại học, các bạn cũng sẽ không được sử dụng đúng mức. Sự thất nghiệp chời đợi sinh viên tốt nghiệp. Để không hổ thẹn với tiền nhân anh hùng và để có tương lai tươi sáng cho bản thân, các bạn phải đứng lên nhận lấy vai trò chủ động cho CM như sinh viên Nam Dương, Georgia, Ukraina, Tiệp Khắc để lật đổ chế độ thối nát CS vừa bất tài vừa tham nhũng.
 Cách mạng nhung tại Tiệp Khắc 1989.
Biểu tình Ai Cập 2011. Cách mạng nào mà không tốn xương máu, theo tin từ Cairo,  hơn 3 trăm người thiệt mạng và hơn ngàn người bị thương.
Sau khi được giải thích cặn kẽ, anh sinh viên đã thuyết phục được chú “bộ đội” lái tăng quay về với chính nghĩa, hình chú “bộ đội “cùng quỳ xuống chung với các bạn sinh viên trẻ đấu tranh, cầu nguyện cho đất nước mau thoát ách bạo tàn Mubarak:)
Cách mạng thành công một phần lớn cũng nhờ mạng Face-Book. Cám ơn, cám ơn:)
- Giai tầng dân oan: các bạn đừng trông đợi bọn CS ban phát công lý, trả lại cho các bạn đất và nhà đã bị cán bộ CS cướp đoạt trắng trợn.  Các bạn đã thấy dân oan sống đoạ đày trong vườn hoa Mai Xuân Thưởng, có người đã chờ đợi hơn 10 năm nhưng CS không bao giờ đoái thương giải quyết chuyện oan ức của các bạn. Chỉ có tập hợp lại thật đông, xuống đường thì CS mới chịu trả lại đất.
- Giai tầng lao động: CS đã cấu kết với tư bản ngoại quốc để bóc lột đến tận xương tủy các bạn. Công sức mồ hôi của các bạn đổ ra chỉ đổi lấy số lương chết đói. CS còn nhẫn tâm để cho bọn tư bản đối xử với các bạn như với súc vật.  Bây giờ vật giá gia tăng làm sao sống được với tiền lương chết đói. Chỉ có xuống đường, tổng nổi dậy lật đổ chế độ tay sai của tư bản ngoại quốc, cuộc sống của các bạn mới tốt đẹp, tiền lương tương xứng với công sức các bạn bỏ ra được nhà nước tương lai bênh vực.
- Giai tầng đông đảo người nghèo, thất nghiệp, bán hàng rong, đạp xích-lô trong các thành phố lớn: các bạn đã thấy chế độ CS chỉ lo cho phe đảng của chúng và bọn nịnh bợ chúng nên hiện nay bọn chúng quá giàu vì hút máu mủ của dân. Tiền thuế quá cao mà toàn dân è cổ ra đóng, nếu dùng tiền đó để cải thiện số phận các bạn thì các bạn đâu phải chịu đựng cảnh nghèo khổ cùng cực như bây giờ. Phần lớn tiền thuế đều bị bọn tham nhũng CS ăn mất. Các bạn đã bị CS bỏ rơi nên quá nghèo, làm quần quật vẫn không có đủ cơm ăn, không nhà ở, đau không có tiền mua thuốc, con cái các bạn không được đi học như con nhà gìàu . Các bạn đừng cam phận tôi đòi của CS mà chịu đói khát, ở nhà ổ chuột trong lúc bọn chúng ở nhà cao cửa rộng, đi xe bóng lộn, sống đế vương, một bữa tiệc của chúng có thể cho một gia đình đông người của các bạn đủ sống 3 năm.
Không! Đừng chịu mãi cảnh bất công ấy. Phải tập hợp cho đông xuống đường tổng nổi dậy. Số phận hẩm hiu của các bạn sẽ chấm dứt khi CS đã bị lật đổ.
- Giai tầng Công An: Các bạn đừng dại dột nghe lời cấp trên đàn áp dân đòi Công Lý. Một ngày nào đó, dân xuống đường tổng nổi dậy thành công, cấp trên của các bạn thừa phương tiện chạy trốn ra nước ngoài với cái núi đô-la, chỉ còn các bạn ở lại để chết thay cho họ – những kẻ đã ra lệnh cho các bạn đàn áp dân .
- Giai tầng Bộ Đội: Các bạn cứ nhìn đời sống các tướng lãnh cao cấp để so sánh với đời sống của các bạn. Đừng ngư dại đàn áp Cách Mạng đòi một đời sống tốt đẹp cho toàn dân trong đó có các bạn và gia đình các bạn. Hãy quay súng lại bắn vào đầu bọn chỉ huy hèn mạt, không dám chống lại Tàu Cộng chiếm Hoàng Sa, Trường Sa và chúng chỉ biết làm giàu trên xương máu của các bạn .
IV- KẾT LUẬN
Trên đây là những gợi ý cho các đoàn thể chống Cộng nếu có người ở trong nước nên làm những chuyện nói trên thì sự thay đổi chế độ chắc chắn sẽ xảy ra khi thời cơ đến.
 ::: Thiện Chí Nhân :::

From: Hung The <hungthe42@att.net>

Subject:  Bài ca vọng cổ .. ANH LÀ AI
From: Thong Nguyen

Thưa Qúi ACE,

Kính mời qúi ACE nghe bài ca vọng cổ với ý nghỉa theo nhạc bản Anh LÀ Ai ? của Việt Khang ..( người đẹp của đài phát thanh Quê Hương trong chương trình Đọc Báo Vẹm hàng tuần, kỳ thứ
263 )


Nước mất nhà tan gươm còn đó,
Tinh dậy đi anh kẻo bạc đầu.

 Xin mời nhấn vào đây để nghe. ..

Kính chúc mọi người bình an và hạnh phúc .

Thông.

No comments:

Post a Comment