OBAMA KÊU GỌI RÚT TỪ BÀI HỌC VIỆT NAM
PANETTA CẢNH GIÁC TRUNGCỘNG TRỖI DẬY
LÝ ĐẠI NGUYÊN
Nhân ngày lễ Chiến Sĩ Trận Vong
28/05/2012 được tổ chức trọng thể tại Washington, trước bức tường đá đen ghi tên
hơn 58 ngàn quân nhân Hoakỳ hy sinh tại chiến trường Việtnam. Lần đầu tiên sau
50 năm tính từ ngày Hoakỳ dấn thân vào cuộc chiến Việtnam, tổng thống Mỹ,
Barack Obama khẳng định: “Cuộc chiến
tranh này là trang sử đau buồn nhất của Hoakỳ”. Ông phê phán thái độ của nước
Mỹ đón tiếp và đối xử tệ bạc với người lính từ Việtnam trở về là một “điều sỉ nhục quốc gia”. Tổng thống
Obama nhận định: “Quý vị thường xuyên bị
chỉ trích vì tham gia vào một cuộc chiến không do quý vị phát động. Lẽ ra, quý
vị phải được tuyên dương vì phụng sự đất nước mình trong vinh dự”. “Điều sỉ nhục
này lẽ ra không được xẩy ra”. Ông hứa: “sẽ làm mọi cách để không bao giờ tái diễn”.
Ông nói: “Nhân ngày tưởng niệm này, phải
nhắc lại những yếu tố đoàn kết của người dân Mỹ, trong đó có việc vinh danh chiến
binh phực vụ tại Việtnam và không quên bài học này”. Ông cam kết: “Một khi Hoakỳ gửi con dân của mình đối đầu
với nguy hiểm, chúng ta phải giao cho họ một nhiệm vụ rõ ràng, một chiến lược
chắc chắn, những phương tiện cần thiết để hoàn thành sứ mệnh”.
Khi Hoakỳ dấn thân vào cuộc chiến
Vìệtnam thì chính quyền Mỹ cũng đã nêu rõ danh nghĩa của cuộc chiến đó là “Chống Cộng Sản. Bảo Vệ Tự Do cho Miền Nam
Việtnam”, cùng với những phương tiện tối tân cần thiết để chiến đấu. Dư luận
Hoakỳ, Quốctế, Việtnam và những chiến binh Mỹ đã hy sinh tại chiến trường Việtnam
trước khi lìa đời cũng đinh ninh như vậy. Nhưng tất cả đều mù tịt về chiến lược
toàn cầu của cuộc chiến có tên gọi là Việtnam, nó không phải vì Việtnam, không thu
hẹp tại Việtnam, không phải là chống cộng để bảo vệ tự do cho Việtnam, mà Việtnam
chỉ là “quân cờ thí” và những chiến binh Mỹ tham chiến, bị chết tại chiến trường
Việtnam là những người đã hy sinh cho chủ trương “Đánh Tan Thế Giới Cộng Sản” của
Hoakỳ. Bởi vậy khi Hoakỳ đã đẩy Trungcộng vào thế đối đầu với Liênxô không đường
quay lại, tổng thống Mỹ, Nixon bắt tay với Mao Trạch Đông tại Bắckinh, ngày
21/02/1972, và ký Thông Cáo Chung Thượng Hải với Chu Ân Lai thủ tướng Trungcộng,
ngày 28/02/1972, thì cuộc chiến tranh nóng tại Việtnam hết tác dụng. Nước Mỹ bỏ
rơi đồng minh Việtnam Cộnghòa vào ngày 30/04/1975, nhận lấy điều sỉ nhục là trao
toàn thể Việtnam cho Việtcộng. Nhưng lại biến Việtcộng thành công cụ cho một cuộc
chiến mới có tên là “Huynh Đệ Cộng Sản Tương Tàn”. Liênxô sụp đổ năm 1991, Thếgiới
cộngsản tan thành mây khói. Trungcộng, Việtcộng “hình thì còn bụng đã chết từ lâu”. Tất cả đều ngoan ngoãn, tự nguyện
từ từ chui vào chiếc rọ “kinh tế thị trường”
của tư bản. Rồi vì ngu si, ngoan cố, bè cánh, gian dối, thối nát, tham nhũng,
nên sớm muộn gì cũng bị rơi vào cảnh tự diệt. Người Mỹ và toàn thể Thếgiới đều
nhận ra như vậy. Đây là lý do để tổng thống Obama tán dương sự cống hiến của cựu
chiến binh tham chiến ở Việtnam. Tuy thế, đối với người Việtnam và dư luận quốctế, thì khi nào chế độ CộngSản còn
tồn tại ở Việtnam thì nước Mỹ vẫn còn mang món nợ tinh thần với lịch sử loài người.
Chính vì vậy, lần này Hoakỳ quyết
tâm “Quay lại Á châu”. Nghĩa là muốn “gửi
con dân mình đối đầu với nguy hiểm” “…phải giao cho họ một nhiệm vụ rõ ràng, một
chiến lược chắc chắn”…Nên giới lãnh đạo Mỹ, từ tổng thống, tới bộ trưỡng
ngoại giao, quốc phòng đều nhắc đi nhắc lại đó là: “Quyền lợi của Quốcgia Hoakỳ”. Đã là quyền lợi của quốc gia Hoakỳ,
thì toàn dân Mỹ phải có trách nhiệm bảo vệ. Không còn phải là cảnh ‘ăn cơm nhà, vác ngà voi’ nữa. Ngày 29/05/12,
bộ trưởng quốc phòng Mỹ, Leon Panetta, trong một bài phát biểu trước chuyến công
du châu Á, với điểm dừng chân ở Singapore, Việtnam và Ấnđộ, nói rằng: “Tương lai của Mỹ tuỳ thuộc vào việc bảo đảm
an ninh từ Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương”. “Hoakỳ sẽ tái phát triển sức mạnh hải quân của mình ở
khu vực Châu Á - Thái Bình Dương và sẽ cảnh giác trước sức mạnh quân sự ngày càng
tăng ở Trungquốc”. Nói với các đồng minh của mình, ông Panetta đặc biệt
khuyên: “Chúng tôi cần các bạn củng cố mối
quan hệ quốc phòng đối với Trungquốc. Quân đội Trungquốc đang lớn mạnh và hiện đại
hóa”. Nhưng. “Chúng ta phải cảnh giác.
Chúng ta phải hùng mạnh. Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với bất cứ
thách thức nào”. “Tuy nhiên điều quan trọng nhất ở khu vực này là phát triển một
kỷ nguyên hợp tác quân sự mới giữa các nước, mà trong đó quân đội các nước chúng
ta sẽ cùng nhau chia sẻ gánh nặng an ninh để thúc đẩy hoà bình ở Châu Á – Thái
Bình Dương và trên toàn thế giới”.
Nói với những người vừa tốt nghiệp
Học Viện Hải Quân, ông Panetta cho rằng: “Hoakỳ
là một quốc gia biển và chúng ta đang trở về gốc rễ này”. “Một trong những mục
tiêu then chốt mà thế hệ các bạn sẽ phải đối diện đó là duy trì và củng cố sức
mạnh của Hoakỳ trên khắp các vùng biển quan trọng của khu vực Châu Á – Thái Bình
Dương”. “Sự thịnh vượng và an ninh của Hoakỳ gắn chặt với khả năng thúc đẩy hoà
bình và an ninh của chúng ta trên một khu vực trải dài từ Tây Thái Bình Dương và Đông Á đến Ấn Độ Dương
và Nam Á”. “Đó là một thực tế không thể tránh khỏi đối với đất nước và quân đội
chúng ta, mà sự hiện diện đã bắt đầu mở rộng và đi vào chiều sâu trên khắp khu
vực Châu Á – Thái Bình Dương”. Bộ trưởng quốc phòng Leon Panetta kêu gọi các
tân sĩ quan hải quân “củng cố tình đồng
minh đã có từ lâu nay với Nhậtbản, Hànquốc, Úc và Philippinnes, trong khi xây dựng mối quan hệ đối tác mạnh mẽ với
các nước như Malaysia, Indonesia, Việtnam, Singapore và Ấnđộ”.
Xem vậy, Chiến Lược Toàn Cầu của
Mỹ tại Châu Á - Thái Bình Dương - Ấn Độ Dương đã được bộ trưởng quốc phòng Hoakỳ,
Leon Panetta nói rất rõ. Đó là vì “Quyền
Lợi Quốc Gia Hoakỳ”, không nhân danh bất cứ lý tưởng hão huyền nào khác. Không
coi bất cứ thế lực quốc tế, hay một quốc gia nào là đối thủ phải tiêu diệt. Nhưng
phải cảnh giác. Phải hùng mạnh. Phải chuẩn bị đối diện với bất cứ thách thức nào.
Cụ thể là sự trỗi dậy của sức mạnh quân sự Trungcộng, khi nước này vẫn còn nuôi
tham vọng “Đế Quốc Bành Trướng”. Tuy
nhiên chiến lược mới của Mỹ không buộc các nước đồng minh hay đối tác của mình
phải coi Trungcộng là kẻ thù không đội trời chung, mà muốn “các bạn củng cố mối quan hệ quốc phòng với Trungquốc” trong thế mạnh.
Điều đáng buồn cho Việtnam là bọn Việtcộng đang tiếm quyền tại Việtnam hiện
nay, vừa muốn trở thành đối tác chiến lược của Mỹ, lại vừa chui luồn dưới nách
Trungcộng để giữ quyền. Bởi vậy đã đẩy Việtnam vào thế hoàn toàn bị động. Cớ sự
này, số phận Việtnam thật khó thoát khỏi bàn tay các thế lực quốc tế quyết định.
LÝ ĐẠI NGUYÊN – Little Saigon ngày 29/05/2012.
XIN
CÁO LỖI: NĂM 1972 ĐÃ VIẾT THÀNH 1992 .
Cảm phiều quý vị sửa lại cho.
LDN
No comments:
Post a Comment