NÚI MÂY TÀO
MỘT CHỨNG NHÂN
( Căn Cứ 5 Rừng Lá quanh năm mây trắng phủ đầu non )
Mây Tào ơí
Quê hương mất trong ngươi
Giữa rừng sâu u uất buồn bật khóc
Lệ toát trong sương chiều
Đốt trắng mộ phần
Ngã trên gông xiềng
Cho thấy một tương lai
Ru vực sâu
Ca dao vút lên cao
Thắp niềm tin
Trên đuốc hồi sinh mới
Sương khói hong khô buồn
Rẽ lối mộng về
Hát trên tro tàn
Siêu thoát một u-mê
Núi ơi
Xin một lần đá nở
Suối ơi
Cho ta tưới hồn ta
Sáng niềm tin
Trong ngày quật khởi
Phát quang mộ tù
Đất nhú một trời hoa
Tố Nguyên Z30D K2 1980
BÉ THƠ VIỆT NAM
(Nghiêm Phú Phát đã phổ nhạc và hát trong Tù )
Bé thơ ơi !
Sao em khóc suốt đêm dài
Hay sữa mẹ khô nguồn cho em bú
Khi ngô khoai đong không đầy bầu vú
Thân mẹ hao gầy mẹ đành buông xuôi tay
Em lớn lên nhà trẻ đón em đi
Đôi chân gầy em tập tễnh thoát ly
Nhoẻn miệng cười em hát "bài yêu Bác"
Yêu hơn mẹ cha yêu hơn cả ông bà
Tuổi măng non phải lo kế hoạch nhỏ
Sắn thay cơm dằn đói em đến trường
Gặp thầy cô xoa đầu em hỏi nhỏ :
“Trong nhà , ngoài ngõ có gì “vui” không?”
Vào lớp học ê a bài khuyết sử
Cộng xác địch - trừ xe tăng - nhân chia đại bác
Thuyết Vô Thần vun mầm non Gian Ác
Máu căm thù đong đầy ánh mắt em thơ
Em bé ơi ! tuổi thơ nào tiễn em đi?
Em bé ơi ! tương lai nào đón em về? ….
Tố Nguyên Trại tù Z30DK2 1981
To:Sent: Tuesday, May 15, 2012 1:00 AM
Subject: Z30D - MẸ VIỆT NAM
MẸ VIỆT NAM
(Thân tặng các bạn đồng tù cải tạo bài viết về Mẹ sinh ra tôi )
Tiếng suối reo đem nước mạch đầu nguồn
Uốn khúc quanh co đổ về giòng sông
Giòng sông mang suối tìm ra biển cả
Có phải đây là nước mắt mẹ hiền không
Mẹ Việt Nam !
Mẹ khóc mấy nghìn năm
Trên quê hương tang tóc
Mạch nước âm vang nghĩa mẹ trùng dương
Mẹ khóc !
Nhưng không khóc
Cho đời mẹ - cho đời con
Gục chết - sống lất lây - tù mòn
Mà khóc vì Quê hương đổ nát
Mẹ khóc !
Nhưng không khóc vì sông núi hận thù tràn
Mà khóc vì Tình huynh đệ tương tàn
OOo
Nước mắt sầu trôi trên sông Hồng man mác
Vẫn nuôi con bằng sữa Cửu phù sa
Dáng hiền hậu bến Hương Giang xanh ngát
Thái Bình Dương sóng tình mẹ bao la
Sườn Trường Sơn phơi xương gầy khô quắt
Mẹ nghìn năm hy sinh tuổi đã già
Dấu suy tư nếp nhăn hằn trên trán
Mỏi chờ trông đôi mắt đã mù loà !
Dù mù loà nhưng tâm hồn luôn trong sáng
Thấu tận tường đầu mối Quốc Thù Chung :
“Nó chính là Nghèo Đói
Nó chính là Dịch Nô
Nó chính là Chia Rẽ
Nó chính là U - Mê
Nó chính là Dối Gian
Và nó là Bạo Tàn “
Đã gây nên : Tình Huynh Đệ Tương Tàn !
OOo
Mẹ Việt Nam ơi !
Nước mắt hy sinh ngàn đời
Khơi nguồn hạnh phúc cho con
Thức sáng tâm hồn mẹ còn sống mãi
Con có là Con Ngươi của mẹ không ?
Con có là Con Ngươi của mẹ không ? ...
Tố Nguyên Trại tù Z30DK2 1979
No comments:
Post a Comment